Sở Nhị Bảo lập tức thốt lên: “Nương.”
Lâm Hàn sửng sốt.
Sở Ngọc vội vàng nói: “Là ngài bảo ta gọi!”
Lâm Hàn lấy lại tinh thần rồi dở khóc dở cười, ta bảo ngươi gọi nhưng cũng không đến mức dứt khoát thế chứ. Người không rõ chân tướng còn tưởng ta là nương ruột thịt của con đấy.
“Chưa từng làm nương, bất thình lình nghe gọi “nương” nên nhất thời chưa phản ứng kịp là con đang gọi ai.” Lâm Hàn không đợi tiểu hài tử chỉ trích, liền thống thống khoái khoái nói: “Ta sai rồi, lúc con gọi nương ta không nên thất thần như thế.”
Tiểu Sở Ngọc chưa từng nghe nói trưởng bối cũng có thể sai, cũng chưa từng thấy qua trưởng bối nhận sai với vãn bối như vậy. Ba chữ “Ta sai rồi” trong nháy mắt xoa dịu sự bất mãn trong lòng Sở Nhị công tử.
“Vậy ta sẽ tha thứ cho ngài một lần.” Sở Nhị công tử ra vẻ tiểu nhân đại lượng: “Có thể nói cho ta biết chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play