“Thẩm thẩm, không được!”
Sở Mộc sải bước đi vào.
Lâm Hàn không khỏi dừng lại, quan sát hắn một lượt, thấy Sở Mộc không giống như đang đùa bèn bảo: “Tiểu hầu gia, hôm nay ta mua cho ngươi không ít y phục, mũ nón giày dép, ngươi không cảm ơn ta thì thôi, còn bắt tay giúp người ngoài à?”
Hôm nay Sở Mộc cũng đi, rất nhiều thứ là do hắn mở miệng đòi. Lâm Hàn vừa thốt lời này, mặt tiểu hầu gia liền lộ vẻ chần chừ: “Nhưng bên ấy ngoại trừ Trung đại phu, còn có Hữu tướng quân lần trước theo bọn ta xuất chinh, người cũng quen biết, chính là Viên thúc, người đi tới như thế này thì mặt mũi của thúc phụ phải đặt ở đâu.”
Sở Tu Viễn là đại tướng quân, quả đúng là phải để lại chút thể diện cho hắn. Hơn nữa, người ngoài lại không biết quả cây trong nhà đều là do nàng trồng.
Lâm Hàn suy tư thoáng chốc: “Ta không đi cũng được, bây giờ ngươi đi tới đó, ghi kỹ càng chi tiết lại lời bọn họ nói, quay về nói lại với ta. Còn nữa, nếu đã đòi táo thì cứ đưa cho bọn họ, dám động đến quả hồng, sơn tra, và hạt dẻ của ta, thì đến cả ngươi ta cũng băm cả thể.”
Sở Mộc buồn cười: “Thẩm thẩm…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play