Lâm Hàn tìm một cái ghế con sạch sẽ ngồi xuống, người bị nàng một kiếm chém nửa cánh tay còn cứng đầu cứng cổ nói: “Chúng ta chẳng biết gì cả, ngươi có hỏi cũng vô ích thôi.”
“Các ngươi không biết, nhưng ta biết.” Lâm Hàn nhìn ra ngoài cửa, không có ai tới: “Hàn vương phái các ngươi tới à?”
Hai người như chưa từng nghe thấy, mí mắt cũng không nhúc nhích một chút.
Lâm Hàn không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ Hàn vương không ra mặt.
“Ngô thái úy?” Lâm Hàn không cho hai người cơ hội thở dốc: “Là Hồng Ngẫu dẫn các ngươi vào.”
Bốn gã gia đinh đồng thời quay về phía Lâm Hàn, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, nhưng cũng không thể làm cho Lâm Hàn phân tâm. Lâm Hàn liếc mắt nhìn chằm chằm hai người, miệng hai người giật giật một chút rồi nhanh chóng khôi phục lại như cũ, nhưng vẫn bị Lâm Hàn bắt được.
Lâm Hàn lập tức cảm thấy lòng nghẹn đến hoảng hốt, nói khổ sở thì cũng không hoàn toàn là khổ sở, nói thất vọng cũng không hoàn toàn là thất vọng, trong lòng phức tạp cảm xúc đan xen cực kỳ không thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT