Tiểu hài nhi giãy giụa đòi xuống, không cần cha nó ôm, nó có chân —— biết tự đi!
Sở Tu Viễn bất ngờ không kịp đề phòng, suýt nữa thì trượt tay, không nhịn được tát lên mông tiểu hài tử một cái
“Oa…” Tiểu hài nhi gào khóc.
Sở Dương và Sở Ngọc vội vàng bịt lỗ tai, Sở Tu Viễn muốn ném hài tử đi thật xa, đáng tiếc là hắn không dám, lập tức bước vào phòng ngủ đưa hài tử cho Lâm Hàn, lại tát một cái lên mông tiểu hài tử, lần này hắn cũng không dùng lực, nhưng tiểu hài nhi lại đau đến mức thân thể run rẩy, Lâm Hàn suýt nữa đã buông tay.
Lâm Hàn cả giận nói: “Sở Tu Viễn!
“Ta cũng đâu có dùng sức.” Sở Tu Viễn chỉ vào tiểu hài tử nước mắt nước mũi tèm lem: “Nó cố ý đó. Không tin nàng hỏi Sở Mộc đi, ta đâu có động tay đâu. Nó sợ ta không cho nó gặp nàng nên mới nói như thế.”
Lâm Hàn trừng mắt nhìn hắn: “Ta có nói chuyện trước đó sao? Ta nói là mới đây, chàng tát nó một cái làm gì hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT