Việc Kỳ Kỳ bị đưa ra ánh sáng tới hơi đột nhiên, chuyện xảy ra lúc ấy là sắp vào hè, Yến Thanh Trì phát sóng trực tiếp cho một nhãn hiệu mình đại ngôn, kết quả Kỳ Kỳ lại chạy vào, cứ như vậy mà bước vào tầm nhìn đại chúng.

Cùng ngày xảy ra chuyện, Giang Mặc Thần đã đến công ty từ sớm, Yến Thanh Trì thấy hai đứa nhỏ đều đang ngủ, lúc này mới cầm di động vào thư phòng, phát sóng trực tiếp trong thư phòng.

Nội dung phát sóng trực tiếp rất đơn giản, chỉ cần tuyên truyền cho nhãn hiệu, thuận tiện tâm sự với fan. Đây là lần đầu tiên Yến Thanh Trì phát sóng trực tiếp, nên từng bước nói xong nội dung bên nhãn hiệu yêu cầu, sau đó lại không biết nói gì, nhưng cố tình còn tận 20 phút nữa mới đến lúc kết thúc phát sóng trực tiếp, nên y đành phải chọn một ít vấn đề trên làn đạn để trả lời.

“Gần đây có kế hoạch đóng phim không? Có, chỉ là còn đang chọn kịch bản, trước mắt chưa có kịch bản thích hợp.”

“Ca ca đang ở nhà sao? Phải, đang ở nhà, đây là thư phòng.”

“Giang tổng có nhà không? Anh ấy không ở nhà, anh ấy đi làm.”

"Bình thường ca ca và Giang tổng ở nhà thì ai là người nấu cơm?" Yến Thanh Trì cười khẽ, “Sao các em càng hỏi càng hiện thực hóa vậy, vẫn trở về chủ đề của phát sóng trực tiếp lần này......”

Y còn chưa nói xong, cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Yến Thanh Trì ngẩng đầu, chỉ thấy vẻ mặt Kỳ Kỳ kinh hỉ nhìn y, kêu lên, “Ba ba!”

Yến Thanh Trì thầm nghĩ "Không xong", vội vàng tắt phát sóng trực tiếp, trực tiếp khoá màn hình điện thoại, cũng không có tâm tư quản phía nhãn hiệu có vì vậy mà bất mãn không, dù sao Kỳ Kỳ xuất hiện, hoàn toàn không ở trong dự kiến của y.

Kỳ Kỳ đóng cửa chạy tới trước mặt y, “Con còn tưởng ba không có ở nhà, thì ra ba ở chỗ này nha.”

"Sao con lại tới nơi này?" Yến Thanh Trì hỏi bé.

Kỳ Kỳ trả lời: “Nghiên Nghiên dậy, muốn chơi trốn tìm với con, con trốn em tìm, nên con muốn trốn ở chỗ này.”

“Vậy con nhanh trốn đi, đừng để lát nữa Nghiên Nghiên vào thì phát hiện con ở chỗ này, vậy thì không tốt.”

Kỳ Kỳ "Dạ dạ" gật đầu, nhìn nửa ngày, cuối cùng chui vào trong ngăn tủ gần cửa sổ, còn nhắc nhở y, “Ba ba ba không thể nói cho Nghiên Nghiên biết đâu nha.”

“Yên tâm, ba không thấy gì hết.”

Kỳ Kỳ vừa lòng, chui vào.

Yến Thanh Trì thấy bé chui vào trong ngăn tủ, rồi mới mở di động ra, quả nhiên, đã nhìn thấy Weibo và diễn đàn đang thảo luận một tiếng "Ba ba" của Kỳ Kỳ.

《 kinh!!! Yến Thanh Trì và Giang Mặc Thần có con!!!! >

《 má nó!! Tôi gặp ảo giác?? Vừa nãy Yến Thanh Trì phát sóng trực tiếp, vậy mà nghe được có đứa nhỏ kêu cậu ấy ba ba! >>

“Là lỗ tai tui có vấn đề sao? Vừa rồi lúc Yến Thanh Trì phát sóng trực tiếp, sao lại nghe được có âm thanh của trẻ con vậy, còn kêu cậu ấy ba ba!”

“Lâu chủ cô không gặp ảo giác!!! Tui cũng nghe thấy, nghe âm thanh hình như là bé trai, chẳng lẽ cậu ấy và Giang Mặc Thần nhận nuôi trẻ con?”

“Không thể nào, không phải hai người bọn họ mới kết hôn không bao lâu sao?”

“Cũng không có gì không thể, đôi này phát triển hoàn toàn là hình thức tia chớp, mới công bố tình yêu không bao lâu đã lãnh chứng, lãnh chứng xong lập tức làm hôn lễ, nhận nuôi trẻ con gì đó hoàn toàn có khả năng.”

“Tò mò bảo bảo có bộ dáng gì, cũng không biết hai người họ thích loại hình bảo bảo nào, đáng yêu, thông minh, lãnh khốc, hay là ông cụ non thành thục.”

“Tui nghe âm thanh giống như là đáng yêu, cảm giác mềm mềm cưng cưng.”

“A a a, muốn nhìn quá à.”

Rất nhanh, từ khoá (con trai Yến Thanh Trì) đã lên hot search, sau khi Quản Mai nghe Yến Thanh Trì trần thuật lại nguyên nhân kết quả mọi chuyện xong, chưa nói hai lời triệt hot search xuống trước, sau đó đi hiệp thương với phía nhãn hiệu vấn đề xuất hiện trong phát sóng trực tiếp lần này.

Buổi tối khi Giang Mặc Thần về tới nhà, nghị luận về đứa bé trên diễn đàn và Weibo đã bị fan hai nhà ép xuống, chỉ là fan hai bên cũng rất tò mò, lặng lẽ thảo luận trong nhóm.

Yến Thanh Trì sầu thúi ruột, “Em thật sự không nghĩ tới Kỳ Kỳ sẽ vào, rõ ràng lúc em vào thư phòng, nó còn đang ngủ mà, sao lại dậy nhanh như vậy.”

"Không sao đâu." Giang Mặc Thần khuyên y, “Không phải em đã nói thuận theo tự nhiên sao? Nếu bây giờ Kỳ Kỳ đã bị đưa ra ánh sáng, vậy đơn giản em cứ công khai thân phận của Kỳ Kỳ đi vậy, sau này em có thể giống như các minh tinh khác ghi lại quá trình trưởng thành của bảo bảo lên Weibo, không phải tốt rồi sao?”

Yến Thanh Trì thở dài, “Tốt thì tốt, nhưng mà quá đột nhiên.”

"Sớm muộn gì cũng tới." Giang Mặc Thần nghĩ rất thoáng, “Anh chưa từng nghĩ đến chuyện không công khai hai đứa nhỏ, nên công khai sớm hay công khai muộn, cũng không khác biệt gì lắm, em đừng có lo.”

Yến Thanh Trì nhìn hắn, bất đắc dĩ gật đầu, “Cũng chỉ có thể tự an ủi như vậy.”

Nhưng mà Yến Thanh Trì chưa từng nghĩ tới nghĩ tới, chỉ một lần ngoài ý muốn như thế, vậy mà y lại nhận được lời mời của tổ chương trình "The Family".

"Ý của chị là tổ chương trình "The Family" liên hệ chị muốn tôi và Giang Mặc Thần mang Kỳ Kỳ đi tham gia show của bọn họ?"

"Là như thế, không sai." Quản Mai đáp, “Bên Võ Nguyên chắc cũng đã nhận được lời mời tương tự, cậu thấy các cậu có hứng thú không?”

"Chuyện này, tôi cần thương lượng với Giang Mặc Thần một chút, nhưng "The Family" nhạy bén thật đó, Kỳ Kỳ chỉ mới lộ âm thanh, người cũng chưa xuất hiện, bọn họ đã đánh hơi tới rồi."

“Nếu tôi là đạo diễn tổ chương trình của bọn họ, sau khi biết hai cậu có con, cũng sẽ thử mời các cậu, dù sao nhân khí của hai cậu cũng cao như vậy, hơn nữa là lần đầu tiên đứa nhỏ xuất hiện, ratings này, nghĩ thôi cũng làm rung động nhân tâm.”

“Chỉ tiếc là không chắc chúng tôi sẽ đồng ý.”

"Độ chú ý của "The Family" không tệ, hơn nữa tổ chương trình rất có chừng mực, sẽ không cắt nối biên tập loạn, ảnh hưởng đến hình tượng của các bạn nhỏ, quan trọng nhất chính là chương trình này chú định đến tương tác giữa các thành viên trong gia đình hơn, thời gian các bạn nhỏ ở bên nhau cũng không nhiều lắm, tránh vì các bé nói sai mà làm fan xé bức, xét tổng thể thì cũng được, cậu và Giang tổng có thể suy xét một chút, tiền đề là nếu các cậu đồng ý để con mình bước ra ngoài sáng."

“Được, cảm ơn chị Quản Mai.”

“Không cần khách khí, từ đầu năm đến giờ cậu đã không nhận show thực tế cũng không nhận kịch bản, hàng dự trữ của cậu cũng không còn nhiều đâu.”

"Còn được mà, "Chờ Xuân Tới" sẽ chiếu ngay kì nghỉ hè, nửa năm cuối tôi lại nhận một bộ, ít nhất có thể bảo đảm một năm có một tác phẩm gặp mặt người xem."

“Tuy rằng tôi cảm thấy cậu sắp xếp như vậy thì quá ít tác phẩm, nhưng xét thấy cậu vừa cầm Kim Nhạn, lúc này duy trì danh tiếng là quan trọng nhất, nên tôi cũng ủng hộ quyết định này, khống chế chất lượng kịch bản trước, còn lại sau này rồi nói.”

“Ừ.”

“Vậy cậu và Giang tổng quyết định rồi nói với tôi, tôi trả lời với bên kia một tiếng.”

"Được." Yến Thanh Trì cúp máy, nhẹ nhàng gõ di động vào lòng bàn tay, thầm nghĩ, có nên lên chương trình này không?

Sau khi Giang Mặc Thần nghe Võ Nguyên nói chương trình thực tế này đưa lời mời, nhất thời cũng hơi lưỡng lự, hắn cảm thấy quay cũng không phải không được, quan trọng là ra ngoài chơi với con, nhưng đồng thời cũng lo lắng trong lúc ghi hình Kỳ Kỳ chịu ấm ức, vậy không phải cái hắn muốn nhìn thấy.

"Chúng ta không thể bàn trước với tổ chương trình sao? Nói trong lúc ghi hình nếu xảy ra chuyện gì không thoải mái, chúng ta có quyền trực tiếp rời khỏi." Yến Thanh Trì nghe hắn lo lắng xong hỏi.

“Cái này chắc là được, hơn nữa nếu chúng ta không muốn quay nữa, bọn họ cũng không thể ấn đầu chúng ta bắt chúng ta quay.”

"Vậy không phải được rồi sao?" Yến Thanh Trì nghĩ nghĩ, "Giống như trước đó tham gia "Cộng Sự Tốt Nhất" vậy, chúng ta viết quyền lợi của mình vào hợp đồng trước, hơn nữa yêu cầu trước khi tiết mục chiếu, màn ảnh có liên quan đến chúng ta, cần phải cho chúng ta xem trước, nếu chúng ta không đồng ý thì không thể chiếu ra, vậy sẽ không có vấn đề gì nữa."

Giang Mặc Thần gật đầu, “Vậy ý em là muốn ghi hình chương trình này?”

“Thật ra em còn chưa nghĩ xong, nhưng em cảm thấy nếu giống như Quản Mai nói, trọng điểm của chương trình này là người trong gia đình ở chung với nhau, không để các bạn nhỏ thường xuyên chơi với nhau, dẫn đến tranh cãi, vậy chúng ta hoàn toàn có thể coi đây lại là một chuyến du lịch cả nhà chi phí chung không phải được sao? Hai chúng ta chưa từng mang Kỳ Kỳ ra ngoài du lịch lầm nào, lần này có một cơ hội như vậy, có thể đi sáu nơi lận đấy, vậy cũng không tệ. Thứ nhất là để Kỳ Kỳ chính thức xuất hiện, không để cư dân mạng mãi đoán ngoại hình của nó thế nào, tính cách ra sao; thứ hai, cũng coi như là ra ngoài chơi với Kỳ Kỳ, chắc chắn Kỳ Kỳ rất muốn đi, trước giờ nó đều rất thích ra ngoài chơi.”

“Nếu em đã quyết định, vậy thì quay thôi.”

“Quay thì được rồi đó, nhưng cần phải đảm bảo Kỳ Kỳ sẽ không chịu tổn thương gì.”

"Yên tâm đi," Giang Mặc Thần nhìn y, “Lúc ghi hình có hai chúng ta canh, nó sẽ không có việc gì, chờ khi chiếu, fan của em thêm fan của anh, anh cảm thấy không có bao nhiêu fandom xé thắng bọn họ.”

Yến Thanh Trì nghĩ nghĩ, “Vậy à, nhiều năm như vậy, trừ fan của Vệ Lam, em chưa thấy fan nhà ai dám lên xé bức với fan của anh, ai, Tiểu Phòng Ở tỷ tỷ thật là hùng bá một giới fan.”

“Vậy nên em yên tâm đi, bọn họ sẽ bảo vệ tốt tiểu vương tử của bọn họ.”

“Chúng ta có thể truyền tin tức này cho tiểu vương tử rồi, để tiểu vương tử vui vẻ vui vẻ.”

“Được.”

Kỳ Kỳ nghe được mình có thể ra ngoài chơi với bọn họ quả nhiên rất vui vẻ, kích động hỏi, “Thật vậy sao?”

Yến Thanh Trì gật đầu, “Nhưng mà đến lúc đó có thể có rất nhiều chú dì đi theo, chúng ta chơi trò chơi cũng phải dựa theo quy tắc của bọn họ, con đồng ý không?”

Kỳ Kỳ gật đầu, "Con đồng ý, chỉ cần có thể để con ra ngoài chơi với hai người, cái gì con cũng đồng ý." 4

Yến Thanh Trì nghe bé nói lời này, trong lòng mềm nhũn, sờ sờ đầu bé hỏi, “Là vì trước kia rất ít khi có thể ra ngoài chơi với ba ba sao?”

Kỳ Kỳ gật đầu, ôm cánh tay y, “Nên con rất muốn đi, con muốn đi với ba ba, có thể đi không, ba ba?”

Yến Thanh Trì gật đầu, “Đương nhiên có thể, con đồng ý là được.”

Kỳ Kỳ nháy mắt nở nụ cười, kích động hỏi y, “Vậy khi nào chúng ta ra ngoài ạ?”

“Đừng nóng nảy, còn phải chờ một chút, đã đồng ý với con rồi thì sẽ không đổi ý.”

"Dạ." Kỳ Kỳ cong mắt cười.

Nghiên Nghiên nghiêng đầu nhìn bọn họ, khó hiểu nhìn Giang Mặc Thần, hỏi: “Ba ba, đi nơi nào nha? Nghiên Nghiên cũng phải đi, Nghiên Nghiên có thể đi không?”

Giang Mặc Thần nhìn nó, “Con? Có phải con còn quá nhỏ không.”

"Nghiên Nghiên không nhỏ, Nghiên Nghiên đều đã hai tuổi rưỡi! Là bé lớn rồi!" Nghiên Nghiên vỗ vỗ ngực nhỏ mình.

Giang Mặc Thần bị nó chọc cười, “Hai tuổi rưỡi chính là bé lớn, vậy anh con là cái gì? Bé siêu hình?”

Kỳ Kỳ nghe vậy, nở nụ cười.

Nghiên Nghiên thấy hai người đều cười, không rõ nguyên do cũng cười theo, còn không quên tranh thủ quyền lợi cho mình, “Nghiên Nghiên muốn đi, Nghiên Nghiên cũng phải đi.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play