Tháng năm, studio đã được sửa sang xong, đồ đạc cũng được phân chia từng đợt đưa vào.
Vệ Đình Tiêu và Ngạn Sơ cùng nhau đến tham quan.
“Em rất thích khoảng sân trung tâm này, cửa kính trên trần có thể xuyên sáng vào, em muốn đặt một vài loại cây xanh ở đây.” Ngạn Sơ chỉ tay về phía một vị trí nào đó, đầy hứng khởi nói.
“Không tệ, thêm một vài cây xanh, sau này môi trường làm việc của em sẽ thoải mái và thanh nhã hơn.” Vệ Đình Tiêu hoàn toàn tán thành ý tưởng của Ngạn Sơ.
“Kệ sách ở đây có thể để một số cuốn sách liên quan đến thiết kế hoặc thủ công truyền thống.” Ngạn Sơ vuốt ve mặt kệ sách, “Kệ vẫn là thiết kế theo phong cách cổ điển, có tâm đấy.”
Nhà thiết kế mà họ mời là một chàng trai trẻ, sau khi du học nước ngoài, anh ta có nhiều kinh nghiệm thực chiến. Tuy tuổi còn trẻ nhưng khả năng tiếp thu kiến thức cực mạnh, có thể rất nhanh nắm bắt được ý tưởng của chủ nhà, sau đó kết hợp với sự hiểu biết của bản thân để thiết kế ra những thứ khiến người ta phải trầm trồ ngợi khen.
“Em xem còn thiếu gì không, anh sẽ nói với nhà thiết kế sau.” Vệ Đình Tiêu hỏi.
“Rất tốt rồi, tuyệt vời, khu vực làm việc và khu vực nghỉ ngơi đều rất đầy đủ, chỉ chờ em ‘dỡ hàng’ xong là có thể đến làm việc rồi!” Ngạn Sơ nói xong còn đưa tay lên xoa bụng.
Hai đứa nhỏ này mặc dù nằm ngoài kế hoạch của cậu nhưng Ngạn Sơ cũng rất mong chờ sự xuất hiện của chúng.
Không biết con của cậu và Vệ Đình Tiêu sẽ lớn lên như thế nào? Sẽ giống ai hơn? Tính cách ra sao?
Ngạn Sơ có một cảm giác kích thích khi mở hộp bí mật, vô cùng tò mò khi hai bé chào đời sẽ mang đến cho ngôi nhà nhỏ của họ cảm giác như thế nào.
“Cũng không cần vội như vậy, ưu tiên sức khoẻ của em trước, chờ khi sức khoẻ của em hồi phục hoàn toàn rồi mới bắt đầu thực hiện kế hoạch lớn!” Vệ Đình Tiêu biết rằng khi tháng ngày trôi qua, Ngạn Sơ sẽ ngày càng mệt mỏi, thực ra hắn khá đau lòng.
May mắn là lần kiểm tra của tháng này đã hoàn thành, hai bé đang phát triển rất tốt, các chỉ số sức khoẻ của thai phụ cũng nằm trong phạm vi bình thường, điều này khiến Vệ Đình Tiêu thở phào nhẹ nhõm.
“Được rồi, cũng đã muộn rồi, chúng ta về thôi.” Ngạn Sơ đeo khẩu trang và mũ, bước ra khỏi cửa.
Vệ Đình Tiêu đứng cạnh đỡ cậu, Tiểu Lâm đang chờ trong xe. Hôm nay cậu lái xe đưa hai người đến đây.
Cậu đã xem xét địa điểm trước, bên ngoài không có paparazzi theo dõi.
Bụng của Ngạn Sơ đã không còn che giấu được, lúc này ra ngoài cùng Vệ Đình Tiêu nếu bị paparazzi chụp ảnh rồi tung lên mạng, đối với hai người họ cũng là một phiền toái không nhỏ.
Thời gian Vệ Đình Tiêu ngừng làm việc, Tiểu Lâm thật ra không cần phải đến, cậu có thể nghỉ phép nhưng chính cậu lại khăng khăng muốn đến.
Gen của người làm công ăn lương thôi thúc khiến cậu cứ nghỉ ngơi mãi cũng không thoải mái.
Những việc nhỏ nhặt như lái xe đi tìm địa điểm cậu vẫn có thể làm tốt, trước đây cậu hay làm, quen tay rồi.
Xe dừng lại trước khu nhà, ba người cùng đi thang máy lên tầng.
Thang máy đang chạy lên, Ngạn Sơ đột nhiên hét lên một tiếng, “A!”
“Sao vậy? Ngạn Ngạn!”
“Bụng vừa…”
Vệ Đình Tiêu thấy Ngạn Sơ đột nhiên cúi người xuống, còn dùng tay che bụng, nghĩ rằng bụng cậu đau nên nói luôn, “Anh bế em.”
Tiểu Lâm cũng sốt ruột: “Cần em gọi cấp cứu không?”
Ngạn Sơ vội vàng lắc tay ngăn cản hai người: “Không cần, không cần! Em không sao, vừa rồi… là con… con cử động.”
Đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được thai máy, trước kia hai bé rất yên tĩnh.
Thang máy đến nơi, hai người vội vàng dìu Ngạn Sơ về nhà.
Một người đi rót trà, một người đỡ cậu ngồi xuống.
Vệ Đình Tiêu nhìn chằm chằm vào bụng của Ngạn Sơ cau mày.
Ngạn Sơ cười: “Sao anh lại nhìn em với vẻ mặt khổ sở như vậy, các con giờ rất hoạt bát, đến đây sờ thử đi.”
Ngạn Sơ vừa nói vừa kéo tay Vệ Đình Tiêu đặt lên bụng mình.
Vệ Đình Tiêu quả thật cảm nhận được cảm giác phồng lên nhẹ nhàng trên bụng.
Thật kì diệu…
Nghĩ đến bên trong chứa đựng hai sinh mệnh nhỏ bé, nếp nhăn trên trán Vệ Đình Tiêu dần giãn ra.
Hắn nghiêm nghị nói với hai đứa nhỏ trong bụng: “Hai con phải ngoan ngoãn lớn lên, đừng làm phiền ba con, ba con rất vất vả, hai con phải ngoan.”
Ai ngờ lời này vừa dứt, hai đứa nhỏ như cảm nhận được điều gì đó, lại động mạnh hơn.
Vệ Đình Tiêu: “…”
Ngạn Sơ: “Hahaha! Chúng nó không muốn nghe lời anh đâu, chắc chắn là thấy anh phiền!”
Ngạn Sơ vỗ về bụng: “Đừng có nghịch ngợm nhé.”
“Chúng nó nghịch em, em có đau không?” Vệ Đình Tiêu hỏi.
“Thật ra không sao, mức độ này không tính là đau.” Ngạn Sơ vừa dứt câu, các bé lại đột nhiên yên tĩnh.
Vệ Đình Tiêu: “Cũng biết thương xót em đấy, sao lại có chút hung dữ… Mong là đừng giống anh, hồi nhỏ anh rất “báo”.”
Ngạn Sơ cười nói: “Em cũng nghịch ngợm, ai hồi nhỏ mà không nghịch ngợm?”
Vệ Đình Tiêu: “Em nghịch ngợm như thế nào cũng yên tĩnh hơn anh, hồi nhỏ anh còn làm nổ bếp, suýt chút nữa bị thương, rồi sau đó bị đánh đến nỗi mông nát bét.”
Ngạn Sơ nghe xong cười đến nỗi run người: “Vậy anh thắng rồi, anh hãy cầu nguyện đi, sau này khi làm ba nếu phải quản hai đứa nhỏ như vậy thì phải làm sao?”
“Cũng đánh cho chúng mông nát bét, để chúng nó cảm nhận một chút cuộc sống khi còn nhỏ của anh.” Vệ Đình Tiêu quả quyết nói.
“Thật sự có thể làm như vậy sao?” Ngạn Sơ không tin, người này chính là miệng cứng lòng mềm.
“Chắc chắn! Anh muốn xây dựng hình tượng người cha nghiêm khắc!” Vệ Đình Tiêu cố tình làm ra vẻ rất nghiêm túc.
Ngạn Sơ càng nhìn càng cảm thấy Vệ Đình Tiêu đang cố tình làm trò cười, sau này cảnh cha con tương tác chắc chắn rất hay ho!
…
Buổi chiều, Ngạn Sơ hiếm hoi lên livestream một lần, trong khung hình chỉ lộ nửa người.
Gần đây cậu cũng giảm thời lượng livestream rất nhiều, lời giải thích đưa ra cho người hâm mộ là cần nhiều thời gian để thiết kế tác phẩm mới, người hâm mộ cũng đồng ý.
Dĩ nhiên cũng có một số người không hài lòng với tần suất livestream, còn bày tỏ sự chán nản cho rằng Ngạn Sơ không livestream chắc chắn là lại trốn họ đi yêu đương với Vệ Đình Tiêu, trêu chọc rằng có bản lĩnh thì lên sóng livestream khoe khoang đi, bọn họ không sợ bị cho ăn cơm chó, họ thích xem!
【Đến rồi đến rồi! Giật tem!】
【Hãy để tôi có được một chỗ ngồi hàng đầu!】
【Gần đây sắc mặt của Ngạn Bảo rất tốt nha.】
【Đúng vậy, môi hồng răng trắng, mỗi ngày lại cảm thán một câu, anh Tiêu thật sự quá hạnh phúc?!】
【Cuối cùng cũng đợi được cậu, Vân Quyển Vân Thư đại đại!】
Gần đây các fan hâm mộ đều học khôn, trước kia những ai gọi “Vợ” đều bị cấm ngôn, giờ họ tỏ tình không cần gọi gì nữa.
Về những người bị cấm ngôn, hiểu đều hiểu, vị đại ca kia mẫn cảm, họ không dám nói.
Người qua đường biết Vệ Đình Tiêu và fan Dạ Tiêu – tên fandom của Vệ Đình Tiêu cũng chính là vào lúc này mới biết được, anh trai họ sau khi có người yêu tính chiếm hữu lại mạnh mẽ như vậy!
Một câu “Vợ” còn bị ghim.
Vì vậy, họ đã bí mật thành lập nhóm chát của fan Vân Quyển Vân Thư, mỗi ngày đều lén lút gọi trong nhóm chat, nếu một ngày nào đó Vệ Đình Tiêu biết được lịch sử chat của nhóm này, sợ rằng phải thổ huyết ba lít.
“Hôm nay tiếp tục thêu bức tranh chưa thêu xong trước kia, gần đây tôi thấy một số bạn trong khu vực bình luận đăng ảnh thêu của họ, tôi thấy rất tuyệt.” Ngạn Sơ khen ngợi.
【Là tôi là tôi! Vân Quyển Vân Thư đại đại đang khen tôi!】
【Còn có tôi nữa, tôi học mới một tháng thôi, cũng đã đi đăng ảnh lên khu vực bình luận rồi.】
【Tôi nữa, tôi nữa, giờ tôi đã hiểu được niềm vui của Ngạn Bảo, thêu thật sự rất chữa lành đấy!】
【Sau khi theo dõi streamer, tôi đã yêu thích thủ công, cảm giác như cuộc sống của tôi chậm lại.】
【Gần đây mẹ tôi còn khen tôi đột nhiên yên tĩnh ở nhà, thấy tôi dùng kim chỉ để thêu tranh, kinh ngạc đến mức suýt nữa cằm rơi xuống đất!】
“Có thể giúp được mọi người là tốt rồi, có thể tôi không phải là giáo viên giỏi nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức chia sẻ những phương pháp hay mà tôi biết với các bạn. Gần đây livestream ít hơn nhưng mỗi ngày vẫn sẽ đăng video ngắn dạy học trên tài khoản, mọi người hãy cùng tôi kiên trì tập luyện nhé.” Ngạn Sơ vừa nói vừa thắt một cái nút chỉ, đổi chỉ để luồn kim.
【Tay của Ngạn Sơ dài vậy? Quá đẹp mắt.】
【Làm thế nào để tay có thể nghe lời như vậy? Còn tay tôi thì không chịu nghe lời!】
【Kim và chỉ như được gắn liền với cơ thể cậu ấy vậy, quá đỉnh!】
【Mong rằng sau này tôi cũng có thể luyện tập đến trình độ của streamer… một phần mười cũng đủ rồi!】
“Chắc chắn là được, cố lên, luyện tập nhiều hơn, quen tay là sẽ làm được.” Ngạn Sơ khích lệ mọi người.
Cửa phòng bị gõ, Ngạn Sơ nghe thấy tiếng nói: “Mời vào.”
Vệ Đình Tiêu cũng không thèm để ý đến những người trong phòng livestream, cố tình nói: “Vợ, em phải dừng livestream rồi, anh đã cắt trái cây xong rồi, em nghỉ ngơi một lát đến ăn đi.”
【????】
【??????】
【!!!!】
【Sao ác độc như vậy! Vậy mà dám thúc giục Ngạn Bảo dừng livestream?!】
【Tôi hiểu rồi, anh ấy chính là không muốn Ngạn Sơ lộ diện với chúng ta, anh ấy đang ghen tuông!】
【Ai đi gửi hashtag #Vệảnhđếhômnaylạighentuôngrồi# lên hot search? Tôi sẽ quyên góp một đồng.】
【Tôi quyên góp năm hào, để mọi người biết tính cách của anh ta.】
【AAAAAAA ngọt chết tôi rồi, mặc dù không muốn streamer dừng live sớm, nhưng anh ấy gọi cậu ấy là vợ kìa!】
【Phải thừa nhận, anh Tiêu có vợ là phải, thật sự là rất biết yêu thương người khác.】
【Chắc hẳn là sợ Ngạn Sơ mệt mỏi, Vệ Đình Tiêu thật sự rất tâm lý.】
【Đừng để bị PUA nhé, anh ấy chỉ muốn khoe khoang qua màn hình thôi, bởi vì anh ấy có vợ xinh đẹp và xuất sắc như vậy, còn chúng ta thì không, Hazzz!】
【Cười chết, Vệ ảnh đế nói rằng: Các người đã làm phiền đến việc riêng tư của tôi và vợ tôi. Hahahaha!】
Chẳng mấy chốc, Ngạn Sơ quả thật dừng phát sóng.
Mạng internet lập tức không còn tiếng cười.
Không phải, Ngạn Bảo, cậu…
Sao lại nghe lời con chó già đó mà dừng phát sóng vậy? Cậu dừng phát sóng rồi, chúng tôi xem gì bây giờ?AAAAAA Vệ Cẩu, chúng tôi với anh không đội trời chung!
Trên mạng suýt nữa biến chuyện này thành một đoạn kịch, hôm nay lại là ngày vui của ai đó, người hâm mộ thì lại đau lòng.
Thật ra Ngạn Sơ cũng không phải nghe lời Vệ Đình Tiêu mới dừng phát sóng, bản thân cậu vốn dĩ cũng chú ý thời gian, dừng phát sóng đơn thuần là do đã đến giờ.
Cậu không thể ngồi lâu, sau khi ngừng phát sóng đã di chuyển nhẹ nhàng trong nhà một lúc rồi ăn trái cây do Vệ Đình Tiêu cắt, “Nho ngọt quá.”
“Đặc biệt thuê máy bay từ nơi trồng nho chuyển đến trái tươi đó, hehe.” Vệ Đình Tiêu cười ngây ngô, ra vẻ đắc thắng.
Chỉ cần động một chút thủ đoạn nhỏ, hắn đã cướp lại vợ từ tay người hâm mộ.
Hắn còn khuyên bảo Ngạn Sơ: “Em cũng không cần phải chiều theo bọn họ, em có thể livestream mà không lộ mặt.”
Ngạn Sơ làm sao không biết được tâm tư của Vệ Đình Tiêu: “Mọi người chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm, còn em ở bên cạnh anh, anh còn không hài lòng sao? Ừm?”
Vệ Đình Tiêu nhếch miệng: “Trước đây mong em nổi tiếng, giờ mới phát hiện ra đang tự chuốc khổ cho mình.”
“Thật ra là do anh rảnh quá đấy.” Ngạn Sơ trêu chọc chính xác, “Hay là anh đi làm đi?”
Tìm một công việc để làm sẽ không còn nghĩ ngợi lung tung nữa.
Vệ Đình Tiêu: “…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT