Trên đường chính thường xuyên gặp người đi đường, nhưng lúc quẹo vào con đường nhỏ vắng vẻ, người dần dần ít đi.
Dọc theo con đường này, vẫn có bất ngờ xảy ra dồn dập, ví dụ như cứt chim từ trên trời rơi xuống, cành khô của cây đại thụ gảy lìa rơi xuống, miệng cống thoát nước không có nắp,...
Lạc Tinh Dữ còn nhỏ tuổi, đã có thể cảm nhận được hai chữ chết lặng.
Hai người đi đến một góc vắng vẻ của công viên, xung quanh không nhìn thấy một bóng người nào, mặt đất đầy lá khô rụng, nhìn một cái chính là bộ dạng không có người dọn dẹp.
Lạc Văn Thư dừng chân lại, bỗng nhiên xoay người về phía sau, mở miệng nói, "Làm phiền đại nhân đã đi theo một đường, chẳng qua tạm thời tôi vẫn chưa chết."
Lạc Tinh Dữ không nghĩ quá nhiều, nghe nói như vậy, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy lá cây rụng xuống từ trên đỉnh đầu, dưới chân là lá khô héo, xung quanh chỉ có cây cối, không thấy bóng người nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play