Đầu ngón trỏ của Lạc Văn Thư chỉ nhẹ đặt trên cửa tủ, đã áp chế gắt gao lực lượng mạnh mẽ bên trong tủ lạnh cũ nho nhỏ mà cô bé phát ra khi tức giận, không có một tia oán niệm nào tràn ra ngoài thế giới thực.
Tất cả giãy giụa của cô bé chỉ là phí công.
Bên trong tủ lạnh cũ phát ra tiếng động gần như không nghe thấy, đã là tôn nghiêm cuối cùng mà cô cho thứ dị loại này.
"... Bằng Bằng, Bằng Bằng, con tỉnh lại đi, tỉnh lại nhìn mẹ một chút được không..." Giờ phút này trong mắt trong lòng của Lý Ngọc Phân đều là con trai đang hôn mê, sự chú ý hoàn toàn đặt lên người cậu bé, hoàn toàn không nhận ra động tác không quá rõ ràng của Lạc Văn Thư ở bên cạnh.
Giọng nói của chị nghẹn ngào, nước mắt giống như vỡ đê không nhịn được từ hốc mắt ửng đỏ rơi xuống.
Chẳng qua cho dù không xảy ra chuyện này, đại khái chị cũng không phát hiện động tác nho nhỏ này của Lạc Văn Thư.
"Bằng Bằng không sao, thật đó, chị Ngọc Phân chỉ là lo lắng quá cho đứa bé..." Lạc Văn Thư vừa nói chuyện điện thoại, ngón tay nhỏ nhắn nhanh chóng vẽ một đạo phù ấn trên cửa tủ lạnh cũ.
Bây giờ trước tiên cô phải đưa Lý Ngọc Phân xuống lầu, tạm thời không rảnh quan tâm đến thứ bên trong, chờ có thời gian rảnh, lại đến xử lý chuyện này.
"... Anh Phương, em cúp máy trước đây, sẽ dẫn chị Ngọc Phương và đứa bé xuống lầu." Lạc Văn Thư nói xong thì cúp điện thoại, cũng vẽ xong phù ấn, cô đi đến bên cạnh Lý Ngọc Phân, vỗ nhẹ sau lưng chị, dịu dàng nói: "Chị Ngọc Phân, chúng ta xuống lầu trước, anh Phương sẽ lập tức đến."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play