“Cái thành tích này muốn thi vào những đại học số một số hai thì khả năng đậu là không lớn, nhưng cô ghi danh vào đại học trong thành phố chúng ta thì không có vấn đề lớn gì, hẳn có thể nói là nắm chắc, cô không cần quá lo âu.” Bạch Minh Châu nói.

Hô hấp của Hứa Nhã đã gấp gáp hơn hai phần: “Thật sự nắm chắc chứ?”

“Cô hỏi Đổng Kiến và Sở Sương mà xem.”

Đổng Kiến nói: “Lịch sử tôi không đánh giá, nhưng chỉ ba môn chính trị, ngữ văn và toán học này, cô thật sự đều đã đủ tư cách rồi.”

“Đúng vậy, rất đủ tư cách.” Sở Sương gật đầu.

“Trừ ba môn kia, lịch sử cũng rất khá, những câu hỏi mà cô trả lời sai đều là những câu tương đối khó, nhưng những kiến thức cơ sở khác thì cô đều làm đúng hết.” Bạch Minh Châu nói.

Có ba người Bạch Minh Châu và Đổng Kiến Sở Sương đánh giá như vậy, Hứa Nhã coi như nín khóc mỉm cười.

“Tôi đã nói với cô là cô không cần quá lo lắng rồi mà.” Sở Sương nói.

“Chẳng phải do tôi rất muốn thi vào đại học hay sao, đến lúc đó các cô đều đi hết rồi, cũng chỉ dư lại tôi…… Tôi biết làm sao bây giờ?”

Hứa Nhã biết trình độ của mình, thật không có cách nào so sánh với ba người Bạch Minh Châu, Đổng Kiến, Sở Sương, nguyên nhân là vì như vậy cho nên cô ấy mới quá lo âu.

Bạch Minh Châu bật cười nói: “Bây giờ thì cứ thả tim xuống bụng, yên tâm rồi nhé.”

Hứa Nhã rất cảm kích: “Minh Châu, anh Đổng, chị Sương, cảm ơn mọi người, nếu tôi có thể thi đậu đại học, mọi người là ân nhân lớn nhất của tôi!”

“Đây là tự cô nỗ lực, có liên quan gì đến chúng tôi đâu.”

Bạch Minh Châu, Đổng Kiến và Sở Sương đều không có ý muốn kể công.

“Không, là ba người đã giúp tôi!” Hứa Nhã lắc đầu, nói.

Sao cô ấy lại không biết đều là mấy người Bạch Minh Châu đang giúp cô ấy cùng tiến bộ chứ?

Không có các cô ấy, cô sẽ tuyệt đối giống như các thí sinh khác, từ trường thi ra ngoài sẽ trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất mà khóc lớn.

Bởi vì thật sự rất nhiều tri thức cô chưa kịp xem lại, chưa kịp bù đắp lại.

Ngày hai mươi mốt tháng mười mới đăng báo khôi phục kỳ thi đại học, ngày mười tháng mười hai đã bắt đầu cuộc thi, thời gian cho thí sinh chuẩn bị không đến hai tháng.

Mọi người đã đặt sách xuống bao lâu rồi, chỉ có thời gian không đến hai tháng, mọi người nên học tập như thế nào, nên tập trung vào trọng điểm nào?

Nhưng bởi vì có Bạch Minh Châu, Đổng Kiến và Sở Sương ở đây, bọn họ đã tổng kết ra không ít kiến thức, không chỉ có như vậy, có cái gì không hiểu cô ấy cũng có thể lại đây hỏi, luôn đạt được giải đáp hoàn mỹ.

Không có mấy người bọn họ, lúc này cô đã hoàn toàn bỏ lỡ thời cơ rồi!

“Các sinh viên, ăn cơm thôi.”

Người chồng nội trợ gia đình Chu Lâm thấy bọn họ đã thảo luận xong rồi, lập tức thét to lên.

Lời này vừa ra, trên mặt mấy người đều nở nụ cười.

Sở Sương ra ngoài thì nói với Chu Lâm: “Chồng của sinh viên, anh vất vả nhiều rồi, để chúng tôi được ăn sẵn.”

Vốn dĩ những lời này đã đủ làm Chu Lâm vui vẻ ra mặt, kết quả Đổng Kiến lại thêm một câu: “Mọi người đều đừng khách sáo với anh ấy, cùng nhau tới nếm thử tay nghề của chồng Trạng Nguyên nữ của chúng ta nào.”

Chu Lâm kêu lên ai da: “Anh Đổng này, anh đừng nói mạnh miệng như thế.” Ngoài miệng thì anh nói khiêm tốn, nhưng nụ cười trên mặt đã sắp ngoác ra đến sau mang tai rồi.

Sở Sương và Hứa Nhã đều vội vàng theo sát, nói: “Đúng đúng, không sai!”

“Đám người này.” Bạch Minh Châu cũng dở khóc dở cười.

Hôm nay liên hoan Chu Lâm đã dốc hết vốn liếng, dùng gà rừng làm nguyên vật liệu để làm gà luộc, gà luộc này chấm dấm hoặc là chấm tương ớt mà ăn thì hương vị quả thực rất tuyệt.

Sau đó chính là một nồi thịt thỏ kho tàu hầm khoai tây, lại thêm món miến khoai lang đỏ với sốt thịt ba chỉ hầm, đương nhiên còn có món rau là củ cải hầm.

Có thể nói có rượu có thịt có đồ ăn, tuyệt đối là phong phú.

Sau khi ăn xong hai người Sở Sương và Hứa Nhã tranh nhau dọn dẹp rửa ráy sạch sẽ chén đũa bàn ăn, đặc biệt là Hứa Nhã, còn nói rằng chờ Niên Viễn Phương trở về, nhất định phải để hai vợ chồng cô ấy tới làm chủ mời một lần!

Nguyên nhân cũng là vì cô ấy đến đây tụ tập được đám người Bạch Minh Châu dùng thành tích thực tế an ủi một phen, sau khi về Hứa Nhã đã chuyển buồn thành vui, trước đó cô ấy còn trốn ở trong phòng khóc làm cho con gái Dao Dao bị hù dọa.

Bà Niên thấy thế thì cũng nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ là trước đó có không ít thanh niên trí thức có trạng thái giống như Hứa Nhã, không nói người khác, ví dụ như Trần Tùng và Mã Quyên.

Sau khi bọn họ trở về thì vẫn luôn buồn bực không vui.

Lý Phong Mai đã rất lo lắng, bởi vì dáng vẻ này rõ ràng chính là thi không được như ý muốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-231.html.]

Anh tư Trần ở cách vách thì không khách sáo đối với Mã Quyên, nếu không chế nhạo thì chính là nhục mạ, khiến Mã Quyên cứ như sống trong nước sôi lửa bỏng, cơ hồ là mỗi một ngày đều như bị dày vò.

Không chỉ có ở nhà họ Trần bị dày vò, chờ kết quả cũng là một kiểu dày vò, tuy rằng biết bản thân mình thi không được lý tưởng, nhưng vẫn ôm tâm tư may mắn như cũ.

Nhỡ may ra thi đỗ thì sao?

Khác với tâm lý ôm may mắn kia, Dương Nhược Tình chính là vô cùng nắm chắc, hơn nữa cô ta còn chắc chắn rằng mình sẽ giành được danh hiệu Trạng Nguyên nữ trong kỳ thi đại học của tỉnh!

Chắc chắn sự tự tin của Dương Nhược Tình sẽ bị đả kích nghiêm trọng.

Thành tích thi đại học còn chưa được công bố ra, nhưng là Trạng Nguyên của tỉnh, Bảng Nhãn của tỉnh và Thám Hoa của tỉnh đã ra lò trước một bước.

Hai ban tự nhiên và xã hội đều công bố.

Lúc này đây cả tỉnh đều chấn động.

Bởi vì ở trong một chi đội sản xuất nho nhỏ của công xã, ở một địa phương nông thôn nho nhỏ, thế mà lại xuất hiện hai vị Trạng Nguyên và hai vị Bảng Nhãn!

Đây là chuyện đã bao lâu không xảy ra?

Thậm chí tỉnh còn phải hoài nghi, có phải nơi này có sự việc mờ ám gì hay không?

Sự việc liên quan đến chính trị như thi đại học thế này thì không thể chấp nhận được nửa điểm sơ sẩy, cho nên gần như ngay lập tức đã có người xuống dưới điều tra rõ.

Kết quả đã tra được Trạng Nguyên nữ ban xã hội là nữ thanh niên trí thức xuống nông thôn, hơn nữa từ nhiều năm trước cô ấy đã bắt đầu lục tục viết sách cho tòa báo của thành phố, bên phía tòa báo còn lưu giữ toàn bộ những ghi chép về sách những năm gần đây của cô ấy.

Không chỉ có như vậy, vị Trạng Nguyên nữ khoa xã hội này cũng có truyền kỳ của mình.

Bởi vì cô trước sau mang thai hai cặp song sinh, hai cặp song sinh còn đều là con trai, còn cả chi tiết tài sản của nhà mẹ đẻ, tất cả đều điều tra vô cùng rành mạch.

Có thể nói là xuất thân rực rỡ.

Không chỉ có cô ấy, Trạng Nguyên ban tự nhiên cũng được điều tra rõ ràng, là thanh niên trí thức cũ xuống nông thôn từ đợt đầu tiên, nhân phẩm và đạo đức đều không thể nghi ngờ.

Lãnh đạo công xã ở địa phương đều có thể làm chứng cho anh ấy, còn lấy những hồ sơ tư liệu mà anh ấy vẫn luôn hỗ trợ kiểm tra đối chiếu ra để cho người bên trên xem qua.

Hoàn toàn đều không có vấn đề gì, cũng có thể nhìn ra được nền tảng văn hóa của anh ấy dày bao nhiêu.

Trạng Nguyên của hai ban xã hội và tự nhiên đều thông qua thẩm tra.

Kế tiếp chính là Bảng Nhãn của ban tự nhiên và Bảng Nhãn của ban xã hội, hai người là vợ chồng, Bảng Nhãn của ban tự nhiên còn là tài tử nổi danh ở địa phương, mà Bảng Nhãn của ban xã hội thì là nữ thanh niên trí thức có tiếng xinh đẹp ở địa phương, còn là từ Thượng Hải xuống nông thôn.

Tất cả thông tin về bốn người đều bị tra rõ một lần, cuối cùng phát hiện thật sự không có vấn đề gì.

Lý do họ tụ tập ở một chỗ, đó hoàn toàn chính là vấn để vận may thôi, người ta có năng lực và thực lực kia, hoàn toàn không thể cứ nói người ta thực sự có vấn đề gì.

Dù sao toàn bộ hành trình từ ra đề đến vận chuyển đề thi đều được bảo mật, thậm chí còn có chuyên gia hộ tống, sao có khả năng bị tiết lộ đề thi chứ.

Nếu đã không có vấn đề gì, như vậy đương nhiên sẽ phải long trọng khen ngợi.

Ông Lý đội trưởng của đại đội Ngưu Mông đời này thật sự chưa từng nhìn thấy cảnh tượng nào hoành tráng như vậy.

So sánh với cảnh tượng lần này thì chuyện ông đi huyện thành dự họp, may mắn có thể lên đài nói vài câu không thể gọi là cảnh tượng được.

Ai dám nghĩ đến chứ?

Lúc này đây cả nước thi đại học, toàn tỉnh thi đại học, thế mà cái đại đội Ngưu Mông nho nhỏ của bọn họ lại xuất hiện hai Trạng Nguyên còn có hai Bảng Nhãn!

Đại đội Ngưu Mông bọn họ tổng cộng mới mấy có người thanh niên trí thức? Kết quả đã chiếm mấy người rồi?

Lúc ấy nhìn thấy lãnh đạo huyện cung kính đón người lãnh đạo tỉnh tới thật đúng là không hiểu ra sao, kết quả vừa nghe chuyện đại đội xuất hiện Trạng Nguyên và Bảng Nhãn hai ban xã hội và tự nhiên, thật sự là sợ ngây cả người.

Bởi vì cảnh tượng rất lớn, tất cả bọn nhỏ đang chơi đùa nhảy nhót trong thôn đều vây lại đây xem náo nhiệt.

Bên trong còn có hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô.

Nghe được lãnh đạo cười hỏi thăm: “Tôi còn nghe nói thế mà Trạng Nguyên nữ ban xã hội còn sinh hai cặp song sinh là con trai?”

Ông đội trưởng lập tức gật đầu vâng dạ, còn hướng về phía Đâu Đâu và Đô Đô mà gọi: “Hai anh em mau tới đây cho lãnh đạo nhìn xem.”

Đâu Đâu và Đô Đô cũng chưa bao giờ có tính sợ người lạ, Đâu Đâu còn có chút đề phòng, Đô Đô bị điểm danh thì rất kiêu ngạo, trực tiếp lôi kéo anh trai cậu bé chạy tới.

“Ông đội trưởng, ông gọi chúng cháu có việc gì.” Hỏi ông đội trưởng nhưng đôi mắt đang nhìn sang lãnh đạo tỉnh, trong tay còn cầm một con bọ hung.

Một con rất lớn, đây là Đại Ngưu của cậu bé!

“Lãnh đạo, đây là cặp sinh đôi của nhà Chu Lâm, đây là hai đứa lớn, trong nhà còn có hai đứa nhỏ nữa.” Ông đội trưởng giới thiệu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play