Trương Nhược Trần cực kỳ điệu thấp đi vào tửu quán, lựa chọn một vị trí heo tánh ngồi xuống, chọn một bầu rượu, tăng tặng thưởng thức.

Tuy hiện tại danh khí của hắn rất lớn, nhưng người nhận thức hắn tại không nhiều.

Cho nên trong tửu quán không có ai chú ý. Trương Nhược Trần vừa mới ngồi xuống không bao llâu, một thanh âm vang lên ở bên tai:

- A Di Đà Phật! Thí chủ, bần tăng có thể ngồi ở chỗ nầy không?

Trương Nhược Trần ngẩng đầu nhìn người nọ, chỉ thấy một nam tử đầu trọc mặc áo vải mộc mạc, đứng ở phía sau của hắn.

Vì sao Trương Nhược Trần cảm thấy hắn là một nam tử đầu troc mà không phải tăng nhân?

Đó là bởi vì thân hình nam tử kia cực kỳ cao lớn, sợ là cao hơn 2m7, lựa như một cự nhân. Người bình thường đứng chung một chỗ, chỉ có thể tới bụng của hắn.

Hơn nữa mặt mũi của hắn đữ tợn, trên tưng còn đeo một thanh đại đao dài đến 2 mét. Vô luận nhìn như thế nào, hắn cũng giống như một đồ tể, mà không giống một tăng nhân.

Nam tử đầu trọc gian nan nặn ra nụ cười tự nhận là rất hòa ái nói:

- Trong tửu quán đã hết bàn, chỉ có ở đây còn trống ba vị trí. Thí chủ cho cái thuận tiện được không!

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu.

- Cảm ơn.

Hai tay nam tử đầu trọc hợp lại, đọc lên một tiếng Phật hiệu, sau đó ngồi xuống ở đối diện Trương Nhược Trần.

Có lẽ bởi vì hắn quá nặng, sau khi ngồi xuống, cái ghế lập tức phát ra thanh âm xèo xèo, như tùy thời sẽ gảy nát.

Bần tăng pháp danh Lập Địa. Thí chủ, ngươi xưng hô như thế nào?

Lập Địa Hòa Thượng nở nụ cười, con mắt híp thành khe hở.

Chỉ có điều dáng tươi cười kia, lại phối hợp thân hình của hắn, tổng cho người một loại cảm giác cực kỳ quỷ Dị. Lập Địa Hòa Thượng nói.

Trương Nhược Trần nhìn tới thắt lưng của Lập Địa Hòa Thượng.

Chỉ thấy trên lưng Lập Địa Hòa Thượng treo bốn tấm lệnh bài, phân biệt là Hắc Thiết lệnh đại biểu Hoàng Bảng đệ nhất, Thanh Đồng lệnh Huyền Bảng đệ nhất, Bạch Ngân lệnh Địa Bảng đệ nhất, còn có Hoàng Kim Lệnh của võ giả Thiên Bảng.

Chỉ có điều văn tự trên Hoàng Kim Lệnh lại không phải thứ nhất, ngược lại xếp hạng sau trăm vạn, cơ hồ là cuối Thiên Bảng. Trương Nhược Trần cảm giác tên hòa thượng này có chút quỷ Dị, nghiêm nghị nói:

- Ngươi đến cùng là người nào?

- Bần tăng pháp danh Lập Địa.

Vừa nói, Lập Địa Hòa Thượng còn từ trong lòng ngực lấy ra một viên Phật châu, để nó lên bàn.

Thời điểm Phật châu rơi vào trên mặt bàn...

Xôn xao… Phật châu tản ra kim quang chói mắt, từng đạo Phạn văn màu vàng từ trong Phật châu bay ra, lơ lửng ở trên hư không.

Lập tức, toàn bộ tửu khách trong quán biến mất không thấy gì nữa.

Trương Nhược Trần và Lập Địa Hòa Thượng ngồi đối mặt, lựa như lơ lửng ở trung tâm thiên địa. Toàn bộ vũ trụ, tự hồ chỉ còn hai người bọn họ, lộ ra cực kỳ yên tĩnh. 

- Lĩnh Vực Vô Cấu!

Trương Nhược Trần không chút sợ hãi, nhìn nam tử đầu trọc nói: - Ngươi là đệ tử Vạn Phật Đạo? Lập Địa Hòa Thượng hai tay hợp tại nói: - Vạn Phật Đạo sớm đã phá thành mảnh nhỏ, chỉ còn lại có ba chi nhánh là Phạn Thiên Đạo, Bồ Đề Miếu, Sinh Diệt Tự.

Trương Nhược Trần nói:

- Ngươi là người nhánh nào?

-Ban tăng chính là đệ tử Phan Thiên Đạo.

Trương Nhược Trần cẩn thận đề phòng nói:

- Theo ta được biết, tám trăm năm trước, Phạn Thiên Đạo là chi nhánh cường đại nhất Vạn Phật Đạo. Lúc ấy Phạn Thiên Đạo Đạo Chủ, pháp danh Vân Hư, tu vi vượt qua Vạn Phật Đạo Đạo Chủ, được xưng Phật môn đệ nhất nhân, ngoại giới xưng hắn là Phật De - Không sai.

Lập Địa Hòa Thượng nhẹ gật đầu.

Trương Nhược Trần nói:

- Ngươi biết ta là ai? Lập Địa Hòa Thượng lần nữa nhẹ gật đầu: - Truyền nhân Phật Đế, Trương Nhược Trần. Trương Nhược Trần nói:

- Cho nên ngươi là chuyên tới tìm ta?

Lập Địa Hòa Thượng nói:

-Ban tăng chính là phụng tệnh Đạo Chủ xuống núi, đến đây mời Trương thí chủ tiến về Phạn Thiên Đạo.

Trương Nhược Trần bưng chén rượu tên, ngón tay vuốt vuốt chén rượu nói:

- Ngươi đến cùng có mục đích gì, nói thăng không được sao. Lập Địa Hòa Thượng cười cười, đi thẳng vào vấn đề:

- Đạo Chủ nói, Xá Lợi Tử của Phật Đế cuối cùng là thánh vật của Phạn Thiên Đạo, Phạn Thiên Đạo nguyện ý dùng bảo vật càng thêm trân quý trao đổi. Đương nhiên, Trương thí chủ cũng có thể ở Phạn Thiên Đạo xuất gia, làm đệ tử Phạn Thiên Đạo. Như vậy Xá Lợi Tử của Phật Đế, như trước quy Trương thí chủ.

Trương Nhược Trần lộ ra thần sắc quả thế:

- Nếu hai con đường, ta đều không chọn thì sao?

Lập Địa Hòa Thượng trầm tư một tát nói:

- Như vậy, bần tăng cũng chỉ có thể đi theo bên người Trương thí chủ, thằng đến Trương thí chủ làm ra lựa chọn mới thôi. Trương Nhược Trần nói:

- Nếu ta không nhìn lầm, tu vi của ngươi cũng là Thiên Cực cảnh đại viên mãn. Ngươi xác định có thể đi theo ta?

- Trương thí chủ, ngươi không phải cũng chỉ là Thiên Cực cảnh đại viên mãn sao?

Lập Địa Hòa Thượng chất phác cười nói.

Trương Nhược Trần sinh ra vài phần hứng thú, cười nói:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play