Mọi chuyện đã qua rồi, bây giờ nói những điều đó cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Thẩm Hân Ninh khẽ thở dài: “Thôi vậy, không nhắc đến nữa… Em muốn uống gì? Chị có cà phê, trà đỏ, champagne… Ừm, tốt hơn là đợi em đủ 18 tuổi rồi hẵng uống rượu.”
Cô ấy bước đến quầy bar chuẩn bị đồ uống.
Lộc Vi Vi ngồi xuống ghế sofa, cảm thấy hơi bối rối.
Dù sao đã hơn tám năm không gặp, cả hai đều đã thay đổi rất nhiều, thật khó để tìm lại sự gần gũi như xưa.
“Chúng ta uống sữa đi.” Thẩm Hân Ninh mang hai cốc sữa đến, mỉm cười, “Bây giờ muộn rồi, uống cà phê hay trà thì đêm sẽ mất ngủ, chị không muốn sáng mai em thức dậy mà thành gấu trúc đâu.”
Lộc Vi Vi bật cười, khẽ nói cảm ơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT