Lâm Giới nhớ ra mình có một chiếc ghế xếp dự phòng trong tầng hầm. Chiếc ghế này hẹp và không thích hợp để ngủ lâu nhưng có thể dùng để nghỉ ngơi trong thời gian ngắn.
Lâm Giới lập tức xuống lầu mang ghế xếp lên, anh có thói quen thỉnh thoảng dọn dẹp tầng hầm, để ghế xếp không bị bẩn và có thể sử dụng ngay.
“Biết là ông sẽ nặng, nhưng không ngờ lại nặng đến thế này…” Lâm Giới lẩm bẩm, nhận ra sai lầm của mình sau ba lần cố gắng nhấc Joseph lên bằng nách. “Ông giống như một con gấu xám cao hai mét, toàn thân phủ đầy cơ bắp!”
Chênh lệch chiều cao không quá rõ ràng khi Lâm Giới ngồi trên chiếc ghế cao ở quầy trong khi Joseph vẫn đứng. Nhưng bây giờ, Lâm Giới thực sự cảm thấy như mình đang vật lộn với một con thú lớn.
Joseph cao ít nhất hai mét, toàn thân đều là cơ bắp, nắm đấm của ông to như bao cát, Lâm Giới tin chắc một quyền này có thể đập nát đầu người.
Ông có một vóc dáng khủng khiếp như vậy mặc dù tóc đã bạc trắng. Một người già bình thường không phải cũng yếu đuối và gầy gò như... Wilde Già sao? Lâm Giới tự hỏi khi nhìn Joseph nằm bất động trên mặt đất.
Mình phải làm gì đây? Mình không thể để ông ấy ở đó được! Nếu có khách hàng đến, có lẽ mình có thể thử nhờ người khác giúp chuyển ông ấy đi. Nhưng làm sao có thể có khách hàng khác trong thời tiết kinh khủng này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT