Khổng Tiêu cười híp mắt, lén lút cho Giang Đình xem màn thâu mà nàng đã giấu: "Đợi khi nào chúng ta đói rồi ăn."
Giang Đình cười bất lực: "Coi chừng bị thiu đấy!"
Khổng Tiêu buộc chặt bao quần áo, nhìn dáo dác xung quanh như ăn trộm: "Mới nửa ngày thôi, không thiu đâu."
Nàng định giữ lại cho Giang Đình ăn, tối qua Giang Đình mang đồ ăn về cho nàng, nàng không có gì đền đáp, buổi sáng ăn cháo là đủ lấp bụng rồi, chiếc màn thầu này cứ để dành đi.
Nàng là con gái, không ăn được nhiêu. Nhưng Giang Đình là "đàn ông”, sức ăn chắc chắn lớn hơn nhiều. Nàng quyết định sau này phải ăn ít lại, dành phần cho Giang Đình.
Ăn sáng rửa bát xong, mặt trời đã treo trên đường chân trời, trong đại doanh cũng nhộn nhịp hẳn lên.
Rất nhanh đã có một nhóm Bách hộ đến tân binh doanh, người nào người nấy cao to lực lưỡng, mặt mày đen nhẻm, vẻ mặt nghiêm túc, trên eo đeo trường kiếm hoặc đao lớn. Ánh mắt bọn họ nhìn nhóm tân binh như đang nhìn lũ dê đi lạc vào bây sói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT