Các tiểu binh phát mũ và áo giáp đã cũ nát xuống. Những bộ mũ và áo giáp này có bộ phía trên còn dính m.á.u đã khô, có bộ đã bị mũi tên b.ắ.n thủng một lỗ, có bộ thì toàn là vết đao chém. Vừa nhìn đã biết chúng được lấy từ trên người của người c.h.ế.t lúc dọn dẹp chiến trường.
Các tân binh nâng mũ và áo giáp mà hai tay run rẩy, có người gan nhỏ thậm chí còn muốn nôn.
Hà Khiếu Chính lại mặc kệ bọn họ, chỉ nói: "Nhân lúc trời còn nắng, đem về giặt đi, sau này lúc thao luyện sẽ phải mặc mỗi ngày, có lẽ lúc ra chiến trường nó sẽ giúp các cậu giữ lại một mạng. Hôm nay cứ thế này trước, giải tán đi."
Hà Khiếu Chính dẫn người rời đi, bầu không khí vốn đang ngột ngạt bỗng chốc dịu đi. Các tân binh lập tức ầm ĩ lên, có người kích động, có người sợ hãi, có người khóc không ra nước mắt, có người tranh thủ chạy đi giặt mũ và áo giáp.
Giang Đình và Khổng Tiêu cũng đi đến bờ sông, sau khi giành được một vị trí thì bắt đâu thấm ướt mũ và áo giáp rồi từ từ cọ rửa.
Mũ và áo giáp của Giang Đình cũng không tệ lắm, chỉ có một vài vết đao, của Khổng Tiêu thì bị thủng một lỗ, nhưng vẫn còn mặc được.
Lúc này Khổng Tiêu mới nói khẽ: "Vì sao khi nãy anh không báo danh? Tài b.ắ.n cung và võ công của anh đều giỏi như thế, nói không chừng khi bọn ta còn ở tân binh doanh là anh đã được tướng quân nhìn trúng rồi."
Giang Đình không thèm ngẩng đầu lên mà nói: "Nào có đơn giản như thế, cậu biết có bao nhiêu người c.h.ế.t lúc đánh trận không?” Khổng Tiêu sửng sốt.
"Nhất tướng công thành vạn cốt khô*, người có thể thành công lập nghiệp phong quan phong tước quá mức ít ỏi, tôi không muốn mạo hiểm."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play