Hứa Quan Quan đã sắp khóc, cũng không đoái hoài tới tư thế của hai người bọn họ có mập mờ hay không mà nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, giữ lấy bờ vai của anh ta kiểm tra trái phải.
Vừa nhìn vừa gấp gáp nhắc tới: “Anh quay sang đây để tôi xem anh bị thương chỗ nào rồi? A? Có đau không? Có nghiêm trọng không?”
Lúc Giang Bằng Vũ ôm cô ấy nhấp nhô kêu rên một tiếng thì quả thật bị đập trúng, nhưng mà anh ta có thể cảm nhận được mình chỉ bị thương ở chỗ cơ bắp, không có bị thương ở xương cốt.
Dáng vẻ nóng nảy của Hứa Quan Quan hù dọa anh ta, dáng vẻ mất hết hồn vía kia hoàn toàn không còn phong phạm tiêu sái của ngày thường.
Anh ta nhanh chóng nắm lấy hai tay của cô ấy: “Bác sĩ Hứa, tỉnh táo lại, tôi không sao, đây chỉ là vết thương nhỏ, đừng sợ.”
Anh ta muốn giúp cô ấy tỉnh táo lại, Hứa Quan Quan cũng thật sự bình tĩnh lại trong tiếng nói trầm ổn của anh ta.
Nhưng mà cảm giác quá lo lắng cùng cấp bách khi nghe thấy anh ta kêu rên đã khiến cô ấy gấp đến độ phát khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play