“Dĩ nhiên là nghe vợ nó.” Nhớ tới chuyện này, Lương Xuân Hoa còn tức giận hơn. Trước giờ bà chỉ dám làm khó con dâu sau lưng con trai. Nếu làm trước mặt nó, lần nào nó cũng bênh vợ nó cả.
Giang Niệm Tư vỗ tay nói: “Dì nhìn xem, có phải dì nuôi con trai vô ích rồi không? Khi anh ấy còn nhỏ, dì cực khổ nuôi lớn anh ấy. Haiz, bây giờ lớn rồi thì không nghe lời dì nữa. Vợ anh ấy chỉ cần thì thầm bên gối là anh ấy đã nghe lời vợ rồi, có phải rất không được không?”
“Nhưng nếu là con gái thì khác. Sau này con gái tìm chồng, chồng hướng về phía cô ấy, cô ấy lại hướng về nhà, vậy không phải càng tốt hơn sao? Nhẹ nhàng, thoải mái bồng cháu nhà người ta.
Ừ ha! Lương Xuân Hoa đột nhiên có cảm giác như được thông suốt, nói cũng rất đúng.
Đúng vậy, con gái cũng rất tốt, con gái càng tình cảm hon.
“Bác sĩ Giang, tôi cảm thấy cô nói rất đúng” Lương Xuân Hoa đột nhiên không thèm để ý là trai hay gái nữa.
Là trai thì chăm lo hương khói. Là gái thì để chăm lo hương khói cho nhà người ta, để hương khói nhà người ta phù hộ cho nhà mình Lương Xuân Hoa rạo rực rời đi. Nhìn biểu cảm đó của bà ấy chắc là bị thuyết phục rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play