Giang Niệm Tư nói: “Ông chủ Lưu, tôi thấy trợ lý của anh rất có tài ăn nói đấy. Nếu chị tôi đến Bắc Kinh thì cũng kính mong ông chủ Lưu tạm thời từ bỏ cát ái* của mình mà cho chị tôi mượn trợ lý của anh *Cát ái: thứ mà mình yêu thích Lưu Vân Cường bất đắc dĩ giơ hai tay ra: “Tùy ý phải đi.”
Bên này, Giang Tuyết trở lại văn phòng.
Lúc trước cô ấy chỉ nói ra ngoài lấy cốc nước cho Thiệu Dương nhưng khi quay lại thì trên tay cũng không có gì cả.
Nhìn thấy trà đặt ở trước mặt Thiệu Dương, vẻ mặt Giang Tuyết cứng đờ, xấu hổ hiếm thấy.
Tuy nhiên, sự xấu hổ chỉ kéo dài trong chốc lát, trong giây lát, cô ấy đã nở nụ cười nói: “Đồng chí Thiệu, xin lỗi vì đã để anh phải đợi lâu như vậy. Tôi vừa ra đến cửa đã bị Tư Tư gọi lại để bàn bạc một số chuyện. Hi vọng ngài có thể thông cảm.
Từ “ngài” lọt vào tai Thiệu Dương có chút chói tai.
Anh ấy vẫn giữ thái độ bình tĩnh, duy trì nụ cười hiền lành và lễ phép trước sau như một nói: “Không sao đâu. Chuyện tôi và cô vừa đề cập. Cô đã suy xét như thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT