Giang Niệm Tư giải thích: “Chuyện đất đai tạm thời chưa giải quyết được, nhưng chuyện tuyển nhân viên thì đã giải quyết xong”
“Tuyên nhân viên?” Lưu Vân Cường có chút khó hiểu nhìn Giang Niệm Tư tràn đầy tự tin mỉm cười, trực giác mách bảo anh ta rằng đây không phải là năng lực của cô.
“Mục đích chủ yếu của chúng ta không phải là tuyển nhân viên”
“Tôi biết.” Giang Niệm Tư giải thích cho anh ta: “Tuyển nhân viên chỉ là bước đầu tiên. Bây giờ người dân trong thôn chưa hoàn toàn tin tưởng vào việc buôn bán của chúng ta, lúc này chúng ta đề cập tới chuyện đất đai sẽ bị coi là ba hoa chích chòe, chỉ hứa hẹn cho có, mọi người cũng không tin”
“So với việc đó, không bằng chúng ta cho mọi người gia nhập, dù sao chúng ta cũng cần tuyển 500 nhân viên, đi đâu tìm được nhiều công nhân nữ làm quần áo như vậy? Muốn để người dân trong thôn tin tưởng lời chúng ta thì trước tiên phải cho họ thấy lợi ích đã.”
“Bây giờ có cái ký túc xá lâm thời, mọi người chịu khổ chút an bài cho người ngoài vào ở trong ký túc xá. Chờ tới khi những người dân trong thôn vào, nếm được mật ngọt, biết có thể làm việc ở đây được chúng ta sẽ nhắc lại chuyện đất đai.
Lưu Vân Cường nhíu mày: “Nhưng lỡ như sau khi bọn họ vào rồi vẫn không chịu bán đất đi thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT