Quả nhiên, giây tiếp theo lão gia gia nói tiếp. Ông ấy trực tiếp mắng chửi: “Một đám lòng dạ hiểm độc, trước khi xây xưởng nói mua đất thì sẽ cho mọi người trong thôn công việc, kết quả thì sao? Xây xong nhà máy liền phát triển thêm bốn năm cái, tìm một đám người bên ngoài tới làm. Bây giờ nhà máy đóng cửa, không thấy có ai trong thôn chúng tôi tìm được việc làm trong chỗ đó cả...”
“Còn chưa nói tới lúc trước bảo nếu không xây được nhà máy, hoặc là dọn nhà máy đi nhất định sẽ phá nhà xưởng ra, đập bỏ xi măng trả lại đất cho chung tôi. Bây giờ thì hay rồi, người bỏ đi, nhà máy cũng đóng cửa, cũng không trả lại đất cho chúng tôi. Lúc nhà xưởng kia thành lập chiếm lấy rất nhiều đất của người dân trong thôn. Bây giờ dù chúng tôi có muốn chia nhà máy kia ra cũng không chia được.”
Nói tới những việc này, ông lão khẽ thở dài.
Giang Niệm Tư cầm ly lên uống nước, trong ánh mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Đúng là không dễ làm mà.
Nhà máy lúc trước vậy mà lại đào ra một cái hố lớn như vậy cho bọn họ giải quyết.
Giang Tuyết cũng có cảm giác gánh thi nặng mà đường thì xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT