Bây giờ cô nhắc đến khiến Thẩm Trình nhớ lại chuyện vừa phát sinh. Vừa nãy chắc hẳn cô đã bị dọa sợ đi?
“Được, khi quay về sẽ dạy em.” Thẩm Trình giơ tay xoa xoa đầu cô, trong lòng thương xót không ngừng.
Anh không dám tưởng tưởng rằng, nếu vừa rồi thân thể mảnh mai của cô mà bị chó điên nhào vào cắn bị thương thì không biết anh sẽ đau lòng đến mức nào. Cũng may trong tình thế cấp bách ấy cô còn cầm cây trâm.
Giang Niệm Tư cũng thấy may mắn vì đúng lúc ấy cô lại có cây trâm trong tay, nếu không chắc chắn bại lộ.
Hai người vừa nói chuyện yêu đương vừa ăn mì thịt bò, còn bên khác, Giang Bằng Vũ và Hứa Quan Quan đứng song song với bà cụ già ở cục cảnh sát.
Vừa báo cảnh sát thì sự việc lại thậm tệ hơn, vài ngày trước chó của bà cụ già cắn người, nhiều người không tìm được chủ của nó cũng tới báo án. Cảnh sát gọi những người đó tới nhận diện. Nhiều dân chúng bị cắn vừa nhìn qua liền xác nhận đúng là con chó này.
Phá án chuyện này xong, bà cụ già mất cả chì lẫn chài. Không những không lừa được tiền, còn phải bồi thường cho người ta. Bà ta vừa khóc vừa gào trong cục cảnh sát, giả bộ đáng thương đủ loại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play