Bà ta quỳ trên mặt đất ôm chó đen gào khóc: “Đại Hắc của tạo ơi, là ai độc ác như vậy, giết chết mi rồi... Bà già này chỉ có mình mi làm bạn, mi chết, tạo biết sống thế nào đây”
Tiếng khóc của bà cụ già lập tức thu hút sự chú ý của mấy người khác.
Chó này đúng là của bà cụ già, nhưng từ hai ngày trước nó giống như nổi điên, bắt đầu cắn người linh tinh nên bà ta vứt bỏ nó rồi.
Ngày hôm nay bà ta cũng ra đường, nhìn thấy chó nhà mình nuôi lại nổi điên thì vội trốn đi sợ có người gây phiền phức cho mình. Mãi đến lúc cô cầm cây trâm đâm chết Đại Hắc thì bà ta mới dám chạy đến.
Bây giờ chó chết rồi, các cô cũng không bị thương, ai có thể chứng minh là chó của bà ta muốn cắn người?
“Là cô, chính cô đâm chết Đại Hắc của tôi, cô phải bồi thường tiền. Bà cụ già chỉ vào Giang Niệm Tư ăn vạ.
Sắc mặt Thẩm Trình tối sầm lại: “Bà à, chó của ngài cố ý làm hại người, chúng tôi còn chưa tính sổ với ngài đâu”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT