Trong lòng chị Phùng đang rỉ máu, nhưng vẻ ngoài lại rất lạnh lùng, giọng điệu cũng rất lạnh lùng.
“Con cũng lớn rồi, đến lúc cần phải đi làm rồi, mẹ sẽ tìm cách để kiếm cho con một công việc tốt. Bắt đầu từ ngày mai, mẹ sẽ thuê một căn nhà cho con để con dọn ra ngoài ở.”
Phùng Tiểu Lệ có bị đánh chết cũng không ngờ được điều này, cô cũng chỉ là nói Đỗ Thanh Mai vài câu, vậy mà lại rơi vào hoàn cảnh như bây giờ. Nói cái gì mà không thiên vị, suy cho cùng cũng vẫn là thiên vị con trai.
Căn nhà để lại cho con trai nhưng cô vẫn chưa lấy chồng, đây vẫn là nhà của cô, dựa vào cái gì mà cô lại phải dọn ra ngoài?
Đôi mắt của cô như được tẩm độc, sự oán giận bên trong gần như tràn ra khỏi đôi mắt cô.
Đột nhiên, cô ta cười lớn, mắng chị Phùng: “Con biết rồi, con biết mẹ vẫn luôn thiên vị, nói cái gì mà con trai con gái đều giống nhau, mẹ chính là trọng nam khinh nữ, mẹ thật là kinh tởm, mẹ là người đạo đức giả, mẹ không cần con, con cũng không cần mẹ.”
Chị Phùng bị những lời này kích thích, nước mắt lập tức trào ra, chị hét lên những lời sâu thẳm trong lòng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play