Cô ấy tức đến mức lỗ mũi bốc hơi, dùng đôi mắt xếch nghiêng nghiêng lườm Giang Niệm Tư: “Đây là nhà của tôi, cô cút ra ngoài cho tôi.”
“Nhà cô?” Giang Niệm Tư cười ra tiếng: “Tôi được mẹ cô mời đến, muốn đi, cũng không đến lượt cô phải đuổi”
Phùng Tiểu Lệ hết tức giận rồi: “Cô dựa vào đâu mà cho rằng mẹ tôi sẽ đứng về phía của cô.”
“Chỉ dựa vào việc mẹ cô sẽ không ngu ngốc không có kiến thức giống như cô, sẽ không bất lịch sự giống như cô, sẽ không có suy nghĩ xấu xí giống như CÔ.”
Giang Niệm Tư cũng không hiểu rõ chị Phùng cho lắm. Nhưng chỉ dựa vào việc chị ấy có thể chấp nhận và đồng ý với việc không sinh được con không nhất định là do vấn đề của bên nữ rất nhanh, đã nói rõ chị ấy là người biết lễ độ.
Phùng Tiểu Lệ bị câu nói “xấu xí” của Giang Niệm Tư đâm vào trong ngực, xông qua muốn liều mạng với Giang Niệm Tư.
“Tao đánh chết mày cái con đ* lẳng lơ không biết xấu hổ này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play