Vừa bước vào cửa hàng thì đã hét lớn: “Bà chủ, trả tiền lại cho tôi đi! Cô xem cô làm ra cái quần áo rách nát gì thế này, còn lem màu nữa, làm mấy bộ quần áo đẹp của tôi thành hoa lá cành hết cả. Tôi nói rồi, đồ rẻ thì không có tốt, coi kìa, mới giặt một lần mà đã biến thành cái gì rồi.”
Nói xong, bà ta ném gói đồ xuống đất.
Những bộ quần áo bị lem màu nằm la liệt trên nền đất.
Thím Thuý Bình cũng nói: “Đúng vậy, nhìn cái quần áo này, làm sao có thể mặc ra ngoài gặp người được, chúng ta đều là những người có mặt mũi, mặc ra ngoài không phải là để cho người ta cười nhạo sao?”
So với thím Lưu hung dữ, thím Thuý Bình có vẻ yếu đuối hơn nhiều, nhưng thái độ cũng có phần không nhượng bộ.
Thím A Quế thậm chí còn táo bạo hơn, ngồi xuống đất liền bắt đầu la hét: “Trời ơi, bộ cánh này tôi mua cho con gái tôi đi xem mắt mà, chỉ một ngày đã hỏng rồi, này là loại vải gì thế...”
Bà ấy cầm trong tay chiếc áo, tay áo đã bị rách, khóc nức nở, bà ấy ném chiếc áo xuống đất, để mọi người nhìn rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT