Lỗ mũi ông nội Trương hừ ra một tiếng: “Tôi mang thuốc bổ đến cho cháu gái mình, ai cần bà trả.”
Lời này khiến bà cụ Lương không vui.
“Ông chiếm tiện nghi gì đấy, đó là cháu gái của tôi, là cháu gái của ông lúc nào?”
Ông nội Trương hừ một tiếng: “Tôi nói là như vậy là như vậy, cháu nói xem có phải không Tư Tư.”
Giang Niệm Tư tựa ở đầu giường, nâng chén nhỏ uống thuốc bổ, nghe thấy hai người đấu võ mồm thì cô cong môi.
Bà nội cô đang cố ý gây khó dễ đó, thực ra trong lòng cũng có tâm tư với ông nội Trương.
Thời đại này vẫn luôn có mấy lời không dễ nghe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT