“Được, lúc nào?” Giang Niệm Tư xích lại gần, hai mắt cong cong như vầng trăng vì vui sướng, sáng như bên trong có ngôi sao.
Thẩm Trình nhìn thấy cái bóng của mình trong con ngươi của anh.
Anh hoảng hốt sinh ra một loại ảo giác, thế giới trong mắt của cô cũng là anh.
Anh vừa muốn nói gì đó thì Giang Niệm Tư thở dài nói: “Mấy ngày nay không được, tôi còn phải dùng thuốc cho anh, tốt nhất là anh nên nghỉ ngơi thêm mấy ngày, không thể hoạt động mạnh”
Như vậy... Thẩm Trình ngậm miệng.
Hôm nay trong phòng khám không có bệnh nhân.
Thẩm Trình có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của Giang Niệm Tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT