“Cảm ơn cảnh sát Hứa.” Giang Niệm Tư nhẹ nhàng nói.
Không có gì phải tranh luận về chuyện này, vì vậy sau khi ghi chép xong thì Hứa Cường cùng Thẩm Trình đưa Giang Niệm Tư về phòng khám rồi mới trở về.
Trên đường hai người quay về, Hứa Cường càng thêm khinh bỉ Thẩm Trình mấy phần.
Trong lúc viết biên bản, anh ấy có thể hỏi rõ ràng, cô gái nhà người ta mới có 18 tuổi.
Một con trâu già 26 tuổi như anh mà lại dám nhớ thương đóa hoa nhỏ nhà người ta, thực sự là không biết xấu hổ.
Thẩm Trình thấy rất rõ ràng sự khinh bỉ trong mắt anh ấy, mí mặt giật giật đến mấy lần.
“Cậu muốn nói cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT