Anh thấy mỗi người bệnh đều có ngữ khí tôn kính với cô.
Thấy cô đối mặt với một bà cụ lỗ tai không tốt lắm kiên nhẫn nói lại một lần.
Bà cụ vẫn không rõ.
Cô cười nói: “Bà Trương, dù sao bà cũng gần đây, không rõ, mỗi ngày sáng trưa chiều bà tới một lần, cháu pha thuốc cho bà xong, bà lại đây trực tiếp uống là được.”
Bà cụ bị cô gọi là bà Trương cười giữ chặt tay cô, vừa cảm ơn, vừa nói muốn cho cô một ít tiền.
Giang Niệm Tư cũng không nhận.
Cô tự mình đưa bà cụ kia ra cửa phòng khám, cổng lớn phòng khám có thềm đá, cô tự mình đỡ bà cụ xuống cầu thang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play