“Tôi biết ngay ông ấy là người đặc biệt mà!” Olive nói.
“Không, cậu biết cái gì,” Enoch nói. “Cậu chỉ nghĩ ông ta đặc biệt thôi.”
“Tôi biết các cô cậu là những người đặc biệt ngay khi nhìn thấy các cô cậu,” Người Gấp nói. “Đáng lẽ các cô cậu phải bị bắt từ lâu rồi mới đúng, làm thế nào thoát được vậy?”
“Vì chúng cháu khôn,” Hugh nói.
“Ý cậu ấy là may mắn,” tôi nói.
“Nhưng chủ yếu là đói,” Enoch nói. “Ở đây có đồ ăn không ạ? Cháu có thể chén hết tất cả một con bán lừa cao cổ.”
Nghe nói tới thức ăn, dạ dày tôi sôi lên như một con thú hoang. Chưa ai trong chúng tôi được ăn gì từ sau chuyến tàu tới London, thời điểm đó có vẻ như hàng thiên niên kỷ trước rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT