Thêm nhiều giấc mơ kinh hoàng nữa, tất cả hòa trộn vào nhau, chìm lẫn vào rồi vụt hiện lên từ nhau. Những mảnh vụn kinh hoàng từ mấy ngày gần đây: con mắt thép của một nòng súng nhìn trừng trừng vào tôi từ rất gần; một con đường ngổn ngang xác ngựa chết; chùm lưỡi của một con hồn rỗng trườn về phía tôi qua một lỗ hổng; rồi gã xác sống ghê tởm cười nhăn nhở với đôi mắt trống hoác.
Thế rồi tôi lại trở về nhà, nhưng tôi là một hồn ma. Tôi bồng bềnh lướt xuống con phố nhà tôi, đi qua cửa trước, vào nhà. Tôi thấy bố tôi ngủ gục bên bàn bếp, một chiếc điện thoại không dây ôm trước ngực.
Con chưa chết, tôi nói, nhưng những lời của tôi không vang lên thành tiếng.
Tôi thấy mẹ ngồi bên mép giường bà, vẫn mặc áo ngủ, nhìn chăm chăm ra ngoài cửa sổ, một buổi chiều nhợt nhạt. Bà hốc hác, kiệt quệ vì than khóc. Tôi đưa tay ra chạm vào vai bà, nhưng bàn tay tôi đi xuyên qua bờ vai đó.
Rồi tôi có mặt tại tang lễ của chính mình, nhìn từ dưới huyệt mộ của mình lên một khoảng trời xám xịt hình chữ nhật.
Ba ông bác của tôi nhìn xuống, những cái cổ béo núc của họ căng phình ra từ những chiếc cổ cồn trắng hồ bột.
Bác Les: Thật đáng tiếc. Phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT