Bekhir giơ một bàn tay lên. “Tôi e là thằng bé hơi nhút nhát. Chỉ mình cô thôi,” ông nói, chỉ vào Emma, “và cậu” – ông chỉ vào tôi – “cả cái cậu nghe thấy tiếng nhưng không thấy người nữa.”
“Ấn tượng đấy,” Millard nói. “Thế mà tôi đã cố gắng đến thế để thật kín đáo!”
Enoch lại ngồi xuống. “Tại sao tôi cứ bị gạt ra ngoài mọi thứ vậy? Tôi có mùi à?”
Một người phụ nữ Digan mặc váy phồng lướt vào vòng sáng của đống lửa trại. “Trong khi họ đi, tôi sẽ xem chỉ tay và đoán vận cho các cô cậu,” bà nói. Người phụ nữ quay sang Horace. “Có thể đến một ngày kia cậu sẽ leo lên đỉnh Kilimanjaro!” Rồi sau đó nói với Bronwyn – “Hay cưới một người đàn ông giàu có, điển trai!”
Bronwyn khịt mũi. “Giấc mơ ưa thích nhất của tôi.”
“Tương lai là chuyên môn của tôi, thưa bà,” Horace nói. “Hãy để tôi cho bà thấy nó được thực hiện như thế nào!”
Emma, Millard và tôi rời khỏi họ và bắt đầu đi qua khu trại cùng Bekhir. Chúng tôi tới một cỗ xe thùng trông có vẻ giản dị, ông leo lên bậc thang ngắn và gõ cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play