Horace rụt rè từ từ giơ tay lên. “Nếu London là nơi tất cả đám xác sống đang có mặt, chẳng phải tới đó cũng có nghĩa là bước thẳng vào tay chúng? Liệu đó có phải là ý hay không?”
“Đó là một ý tưởng thiên tài,” Enoch bực bội nói. “Bọn xác sống tin chắc những đứa trẻ đặc biệt chúng ta đều ngoan ngoãn, yếu đuối. Việc chúng ta lần theo là điều chúng không bao giờ lường được.”
“Thế nhỡ chúng ta thất bại thì sao?” Horace hỏi. “Chúng ta sẽ tự tay giao cô Peregrine tới tận trước cửa nhà chúng!”
“Ai bảo London là cửa nhà chúng thế?” Hugh nói.
Enoch khịt mũi. “Đừng có bọc đường cho thực tế. Nếu chúng đã phá mở được các Vòng Thời Gian dùng làm nhà tù và sử dụng những nơi này để giam giữ các Chủ Vòng của chúng ta, các cậu có thể đánh cược hết thịt trên người của mình là chúng cũng đã kiểm soát nốt phần còn lại của thành phố! London chắc chắn sẽ nhung nhúc lũ chúng, hãy nhớ lấy lời tớ. Nếu không phải thế, đám xác sống đã chả bao giờ bận tâm truy lùng chúng ta trên hòn đảo Cairnholm cũ kỹ. Đó là chiến lược quân sự cơ bản. Trong chiến trận, đầu tiên các cậu không nhắm vào ngón chân hồng hồng của kẻ thù – các cậu sẽ đâm thẳng vào tim hắn!”
“Làm ơn nào,” Horace rên rẩm, “nói về những Vòng Thời Gian bị phá hủy và những quả tim bị đâm thế là đủ rồi đấy. Cậu làm mấy đứa nhỏ phát hoảng bây giờ!”
“Tớ không sợ!” Olive nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT