Cũng nên buông tay thôi.
Mấy năm nay, không biết bao nhiêu lần Lâm Đình nói với bà: "Mẫu phi, buông tay thôi."
Cứ mỗi lần nói thế, là nó lại được nghe một bài giáo huấn xen lẫn trách cứ của bà. Sau mỗi lần răn dạy, ánh sáng trong mắt nó lại tắt dần, cho đến bây giờ, hoàn toàn ảm đạm.
Nó không khuyên bà buông tay nữa, mà lựa chọn cách của mình để kết thúc – chấm dứt hết thảy.
Là chính tay bà ép con mình phải chết.
Nguyễn quý phi không nhớ nổi hôm nay mình đã rơi bao nhiêu nước mắt, nhưng duy chỉ có lần này, trong tiếng khóc mới tràn đầy hối hận. Bà vừa khóc vừa cầm lấy bàn tay buông thõng lạnh buốt của Lâm Đình: "Không kịp rồi, không còn kịp nữa rồi..."
Lâm Phi Lộc cười lạnh: "Nương nương có biết tại sao tối nay lại nhận được một cái bạt tai của phụ hoàng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT