Hề Hành Cương hậu tri hậu giác (1) mới phát hiện mình trúng kế của nhóc con.
Cậu không mấy phiền lòng, chỉ vừa buồn cười vừa thấy thú vị, vươn tay định xoa bỉm tóc của cô. Lâm Phi Lộc nhận ra ý đồ của cậu, nhanh tay che đầu, lùi về sau hai bước, hùng hổ: "Không được sờ vào bỉm tóc của ta."
Hề Hành Cương nói một cách đúng lý hợp tình: "Ai bảo bỉm tóc của ngươi đáng yêu như vậy."
Nhóc con ấy thế mà hơi xấu hổ một chút, hơi hơi khựng lại, nhưng rất nhanh định thần, tiếp tục hùng hổ: "Kể cả thế cũng không cho sờ!"
Hề Hành Cương thấy nhóc đáng yêu muốn chết, giơ hai tay đầu hàng: "Rồi rồi rồi, không sờ."
Những đứa trẻ tập võ thì dáng dấp phát triển lẹ, mới mười hai mười ba tuổi nhưng thân hình đã rất cao, cậu đứng nói chuyện với cô thấy mất sức, bèn bước một bước về trước, ngồi xổm xuống trước mặt cô.
Mới ngồi xuống đã ngửi được mùi thơm ngát thấm đượm trên người cô. Ánh mắt Hề Hành Cương đảo qua, dừng ở túi thơm bên hông cô, vươn tay chọc một cái, "Thứ gì mà thơm thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT