Nhân Mệ An đứng trước cửa cục dân chính, tay cầm tờ giấy ly hôn, ánh mắt anh trống rỗng như không biết nên đi đâu, nên làm gì. Anh đã chuẩn bị tâm lý từ lâu rằng sẽ phải đối diện với kết cục này, nhưng khi đứng ở đây, trước mặt những giấy tờ này, anh cảm thấy như toàn bộ thế giới đang sụp đổ. Chuyện ly hôn là do Lâm Dỹ Cung quyết định, nhưng anh không thể phủ nhận rằng bản thân anh cũng chẳng thể hiểu nổi vì sao Lâm Dỹ Cung lại kiên quyết như vậy.
Chỉ mới vài tháng trước, họ còn cùng nhau cười đùa, nắm tay nhau đi trên con đường đầy hy vọng. Giờ đây, tất cả đã trở thành quá khứ, như một cơn mưa giông vội vã qua đi, để lại trong lòng anh chỉ là nỗi đau không thể nào chữa lành.
Khi Nhân Mệ An bước vào trong, anh đã gặp Lâm Dỹ Cung đang đứng chờ. Anh không thể không nhìn thấy vẻ mệt mỏi và khó chịu của Lâm Dỹ Cung. Dù sao, đây cũng không phải là lần đầu tiên họ phải đối diện với tình huống này, nhưng lần này mọi thứ thật sự trở nên khác biệt.
Lâm Dỹ Cung không nhìn anh, ánh mắt cứ vô định nhìn ra ngoài cửa sổ. Nhân Mệ An biết, dù thế nào đi nữa, sự im lặng này cũng là một dấu hiệu của những cảm xúc chưa thể nói thành lời.
“Lâm Dỹ Cung, chúng ta thật sự phải làm vậy sao?” Nhân Mệ An hỏi, giọng anh không giấu được sự yếu đuối. Anh không muốn hỏi, nhưng vẫn không thể kìm nén được nỗi lòng của mình. Anh muốn được nghe một lời giải thích rõ ràng, nhưng có lẽ từ lâu, anh đã biết đáp án là gì.
Lâm Dỹ Cung quay lại, ánh mắt trống rỗng, nhưng không phải là sự lạnh lùng như trước. Trong mắt anh, là một thứ cảm giác không thể nói thành lời, một sự mâu thuẫn lớn. Anh khẽ thở dài, như thể đang cố gắng tìm cách mở lời nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT