Ngày Sở Quân Ức làm tiệc rượu đầy tháng, khách đến chúc mừng kém chút đạp hỏng cửa lớn Sở gia. Không nói Thái tử điện hạ và Thái tử phi tự mình đến thăm, cũng không nói Tiết Vương gia, Tiết Vương phi và Trưởng công chúa thân phận hiển hách, chỉ cần nói Tiểu Hầu gia Mạc Thần Viễn, công tử nhà Lại Bộ Thượng Thư, công tử và tiểu thư nhà Hình Bộ Thượng Thư.... Đều đã cho thấy phú quý và vinh hoa sau này của tiểu công tử Sở gia.
“Sở gia muội phu, đưa Tiểu Quân Ức cho ta ôm, cho ta ôm.” Triệu Thụy trương ra khuôn mặt tươi cười đảo quanh Sở Lăng Húc đang bế oa nhi, miệng không ngừng la hét muốn bế Sở Quân Ức.
“Sở đương gia ngàn vạn lần đừng cho Triệu Thụy bế. Chỉ cái tính tình động tay động chân này của hắn, nhưng đừng quăng ngã Tiểu Quân Ức.” Trịnh Khải vẻ mặt nghiêm túc khuyên nhủ. Dựa vào cái gì cho ngươi bế? Ta cũng muốn ôm được không? “Ta mới sẽ không quăng ngã Tiểu Quân Ức. Sở gia muội phu, ngươi hãy cho ta bế bế đi! Ta nói thế nào cũng là cậu của Tiểu Quân Ức.” Triệu Thụy ăn nói ba hoa, bắt đầu bấu víu quan hệ.
“Triệu Thụy, nếu Kỳ Văn nghe được những lời này của ngươi, khẳng định sẽ lập tức từ biên quan trở về tấu (đánh) ngươi.” Trịnh Khải lành lạnh cười nhạo nói. Cậu, chỉ ngươi phải, ta không phải à?
“Trịnh Khải, không phải là ngươi muốn bế nhưng ngại nói ra sao? Còn tiếp tục tha chân sau, người lập tức bị đánh tuyệt đối sẽ là ngươi.” Quơ quơ nắm tay, Triệu Thụy bất mãn uy hiếp nói. Cái tên huynh đệ này đó? Không giúp được việc còn muốn kéo. Trịnh Khải bị nói trúng tim đen ngượng ngừng sờ sờ cái mũi, không lại mở miệng. Hai mắt thủy chung vẫn nhìn oa nhi trong lòng Sở Lăng Húc, một khắc cũng không rời đi.
“Sở đương gia, tại hạ có thể ôm ôm Tiểu Quân Ức sao?” Mang theo tươi cười ôn nhuận, Mạc Thần Viễn tiến tới. Đã sớm nghĩ đến ôm nhi tử nhà mình ra tuyệt đối sẽ bị mọi người tranh đoạt, lại không dự đoán được nhi tử nhà mình được hoan nghênh như thế. Sở Lăng Húc kiên quyết không thừa nhận, hắn chính là cố ý muốn khoe ra cho người nào đó đang ngồi yên ở một bên biết. Trong lòng không tha, trên mặt vẫn hàm chứa tươi cười, Sở Lăng Húc dè dặt cẩn trọng đặt Sở Quân Ức vào trong tay Mạc Thần Viễn. Vị Mạc Tiểu Hầu gia này tâm tư cẩn trọng, cho hắn ôm cũng không cần quá mức lo lắng. Dù sao chút nữa U Nhiễm khẳng định sẽ phái người đi lại muốn nhi tử, Mạc Thần Viễn dù ôm cũng không ôm được bao lâu. Sở Quân Ức vừa đến trong tay Mạc Thần Viễn, Triệu Thụy liền tiến lên, ngay cả Trịnh Khải cũng không nhịn được đến gần chọc chọc khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Quân Ức: “thật mềm.”
Tần Trạch Dật ngồi ở cách đó không xa nhìn mấy người tranh đoạt Sở Quân Ức, nhịn nhẫn, cuối cùng không đi qua. Đó là nhi tử của U Nhiễm, là nhi tử của U Nhiễm và Sở Lăng Húc...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play