Bóng dáng của Tiết U Nhiễm vừa biến mất khỏi tầm mắt, Vu ma ma liền giận dữ bò dậy. Hôm nay trong cung có dạ tiệc, trước khi Vương phi vào cung đã đem việc này giao cho bà xử lý. Vốn tưởng rằng lần này có thể giúp Tâm Lam xả giận, không nghĩ đến Quận chúa lại nhanh như vậy đã trở lại. Là bà tính toán không chu đáo.
"Muội muội xuất hiện ở chỗ này, vì chuyện gì?" Tiết U Nhiễm vừa ra khỏi viện của Tiết Vương phi, liền đụng phải Tiết Tâm Lam có ý muốn đến trước xem kịch vui.
"Muội muội chỉ là đi ngang qua mà thôi. Nhưng mà, Tư Nguyệt...." Nhìn Tiết U Nhiễm mang theo Tư Nguyệt hoàn hảo không tổn hao gì đi ra ngoài, Tiết Tâm Lam có chút nghi ngờ không hiểu. Cô nãi nãi không có giúp nàng hung hăng dạy dỗ Tư Nguyệt một trận.
"Muội muội, có mấy lời bản Quận chúa vốn là không muốn nói. Chỉ có điều hôm nay trải qua chuyện này, bản Quận chúa liền đem lời nói rõ ràng đi! Thân phận của muội muội trong phủ là gì trong lòng muội muội chính mình rõ ràng, thân phận của bản Quận chúa là gì muội muội cũng không phải là không biết. Chuyện lấy trứng chọi đá như vậy, xin khuyên muội muội sau này vẫn ít làm một chút thì tốt hơn." Đối với Tiết Tâm Lam liên tiếp hai lần ba bận khiêu khích, Tiết U Nhiễm trong lòng biết rõ ràng. Vốn là không có ý định đối phó với nàng ta, chỉ có điều nhìn dáng vẻ giống như vẫn là không tránh khỏi. Có một số việc không phải là nàng nhượng bộ là có thể không xảy ra. Giống như mấy ngày nay, nàng thu liễm điêu ngoa trước kia, lại dẫn đến Tiết Tâm Lam trắng trợn không kiêng nể mà trước nay chưa từng có.
"Lời của tỷ tỷ, muội muội không hiểu rõ. Muội muội từ trước đến nay vẫn luôn tự hiểu rõ, vẫn luôn an phận thủ thường trôi qua cuộc sống của mình. Như vậy cũng chọc tỷ tỷ không vui sao?" Tiết Tâm Lam hốc mắt lập tức đỏ, một bộ dáng nhu nhược giống như là bị thiên đại ủy khuất.
"Nếu muội muội không hiểu, vậy thì xem như bản Quận chúa cái gì cũng chưa nói. Bây giờ bản Quận chúa phải về Quận chúa các nghỉ ngơi thật tốt, muội muội tùy tiện. Ngày mai chính là có khách quý giá lâm đến Quận chúa các đó! Bản Quận chúa rất bận rộn..." Nếu Tiết Tâm Lam thích giả bộ, thì để cho nàng ta một người từ từ giả bộ đi! Tiết U Nhiễm cố ra vẻ phiền não cảm thán một phen, lướt qua rời đi.
Ở lại tại chỗ nhu nhược trên mặt Tiết Tâm Lam trong nháy mắt chuyển thành phẫn hận, chiếc khăn trong tay càng xoắn càng chặt. Nàng tất nhiên hiểu khách quý trong miệng Tiết U Nhiễm là ai, nhưng là nàng cũng biết ba tháng này nàng phải nhịn, chỉ có thể nhịn. Vạn nhất làm hỏng đại kế của Thái tử ca ca, tương lai của nàng cũng chỉ có thể không tưởng tượng được.
"Quận chúa, hoa quế cao. Vừa rồi hù c.h.ế.t Tư Nguyệt, không nghĩ đến ở trên đường lại đụng phải Vu ma ma. Còn chưa kịp đến thông báo cho Quận chúa đã bị mang theo trở lại, cũng may Tư Nguyệt đem hoa quế cao giấu kỹ." Vừa về đến Quận chúa các, Tư Nguyệt liền lấy lòng đưa lên hoa quế cao nàng vẫn cẩn thận che chở. Mới vừa rồi ở trước mặt ma ma, nàng bị dọa sợ đến thở cũng không dám thở mạnh, len lén đem hoa quế cao giấu ở sau lưng. Cũng may không có bị Vu ma ma phát hiện.
"Tư Nguyệt, có bị đánh hay không?" Không có nhận hoa quế cao trong tay Tư Nguyệt, Tiết U Nhiễm không yên lòng hỏi Tư Nguyệt. Nha đầu ngốc này, lúc nào rồi, còn muốn hoa quế cao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT