Sau tiệc rượu đầy tháng Khiên Vương và Tễ Vương, Tiết vương gia bắt đầu cơm nuốt không trôi, ngủ không thể ngủ. Vừa ăn gì đó trước mắt liền hiện lên khuôn mặt khiến người ta buồn nôn đó, nhắm mắt lại trước mắt vẫn hiện lên khuôn mặt kinh khủng ấy. Thái y nói là bị kinh hách, cần uống chút canh dưỡng thần. Có điều canh dưỡng thần căn bản vô dụng với Tiết vương gia. Mỗi ngày ông đều ngồi trên ghế đá trước cửa phòng Tiết vương phi, gắt gao nhìn chằm chằm cửa phòng Tiết Vương phi. Một khi nhìn thấy bóng dáng Tiết vương phi tinh thần lập tức phấn chấn, một khi cửa phòng đóng lại ánh mắt lập tức ảm đạm.
Tiết U Nhiễm và Tiết Kỳ Văn xem kỳ biến, chỉ làm như không biết việc này. Còn Tiết vương phi thì lại là hoàn toàn không thèm quan tâm, chỉ chơi với Tiết Diệc Khiên và Tiết Diệc Tễ.
Tiết phu nhân nằm ngoài cửa thành ba ngày, nhắm mắt lại chậm rãi đợi thời khắc tử vong, rốt cuộc có người tới đón bà ta.
Trong lòng lại nổi lên gợn sóng, hai mắt sáng lên được người nâng lên xe ngựa đơn sơ. Vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy Vương gia như trong chờ đợi, không nghĩ tới lại chính là Tiết Tâm Lam đã lâu không nhìn thấy.
“Tâm Lam, là con sao?” Tiết Tâm Lam khuôn mặt kiều diễm xinh đẹp đã sớm mất đi sáng rọi ngày trước, ánh mắt âm trầm, mang theo yên lặng như chết. Liếc mắt một cái nhìn qua, Tiết Nhị phu nhân thậm chí không thể tin được người trước mắt chính là Tiết Tâm Lam.
Tiết Tâm Lam không nói gì, ghét bỏ nhìn bà điên bị quăng lên xe, thân mình lui về phía sau.
“Tâm Lam, con không nhận ra nương sao? Là nương đây!” Cho rằng Tiết Tâm Lam như Tiết vương gia không nhận ra mình, Tiết Nhị phu nhân thấp giọng nói. Vốn nghĩ không thể sống sót, nào nghĩ đến ông trời thương xót để bà ta gặp lại Tiết Tâm Lam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play