Tuyên Nguyên năm mười một, ngày mười năm tháng 11 âm lịch, đội ngũ hòa thân của Tuyên quốc xuất phát từ Tuyên thành, đi đến Lăng quốc. Theo tin tức tin cậy từ Sở gia Tam công tử, Hoàng hậu Lăng quốc làm người bưu hãn, lại có võ thuật. Nàng này sức ghen mười phần, nơi đi qua, không chừa mảnh giáp. Quan trọng nhất là Hoàng thượng Lăng quốc rất yêu nàng. Nghe nói khi Hoàng thương Lăng quốc vẫn còn là Hoàng tử, đau khổ theo đuổi rất lâu mới đánh bại được đông đảo Hoàng tử, bắt được trái tim mỹ nhân.
Nói cách khác, nàng là tồn tại duy nhất trong hậu cung của Hoàng thượng Lăng quốc. Đương nhiên, có một số việc không thể không nói. Mấy hôm trước Hoàng hậu Lăng quốc sinh được một đôi long phượng thai. Lúc Thái tử chính đáng của Lăng quốc được sinh ra, cả nước từ cao đến thấp đều vui mừng. Nếu Tần Thi Y và đội ngũ hòa thân gia tăng bước chân, có lẽ có thể đến trước tiệc đầy tháng của long phượng thai. Biết được có vị phượng nữ tồn tại, Tiết U Nhiễm cầm ngọc bội Hoàng thượng Lăng quốc gửi tới ép hỏi Sở Lăng Húc: “Đây rốt cuộc có phải tín vật đính hôn hay không?”
Sở Lăng Húc đưa mắt nhìn Sở Quân Ức đang bận nhìn quanh bốn phía, thầm nghĩ: mệnh Phò mã của tiểu tử này hình như đã sớm được quyết định.
“Ta mặc kệ. Chỉ cần con ta không thích, mặc kệ nàng có phải Phượng nữ Lăng quốc hay không, cũng không cho phép đánh chủ ý lên con trai ta.” Ném ngọc bội trong tay đi, Tiết U Nhiễm bất mãn lầu bầu. Sâu xa bên trong, tự có ý trời. Vốn Tiết U Nhiễm chỉ vô ý khẽ ném, ngọc bội lại vừa đúng rơi xuống trước ngực Sở Quân Ức. Sở Quân ức lại chu miệng ‘y y a a’, tay nhỏ bé mập mạp thế nhưng nắm chặt lấy ngọc bội. Thấy cảnh tượng này, ánh mắt Sở Lăng Húc chợt lóe, nở nụ cười lắc đầu một cái. Là của ngươi cuối cùng vẫn là của ngươi, không phải của ngươi cưỡng cầu cũng không chiếm được. Nửa tháng sau, biên quan Tuyên quốc truyền đến tin chiến thắng, Lạc tướng quân thu quân hồi triều.
“Tẩu tẩu, ca ca muốn trở về rồi!” Vừa nghĩ tới Tiết Kỳ Văn sắp trở lại, Tiết U Nhiễm kích động không thôi. Đứa bé trong bụng tẩu tẩu đã hơn tám tháng rồi, ca ca rời đi cũng là gần tám tháng, không về nữa chỉ sợ không kịp nhìn đứa bé trào đời.
“Ừ, ta biết.” Tần Thiên Ngọc thân thể nặng, nghiêng dựa vào trên giường nhìn Tiết U Nhiễm huơ tay múa chân.
“Tẩu tẩu đưa ca ca một đại lễ lớn như vậy, cũng không biết ca ca sẽ chuẩn bị gì để đáp lễ tẩu tẩu?” Tiết U Nhiễm huơ tay múa chân trên bụng Tần Thiên Ngọc cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT