Edit + beta: Herbicides.
“Sư huynh...... ” Nhìn theo bóng ba người rời đi, Vương Mật không nhịn được hỏi: “Anh nói xem bọn họ có phải muốn đánh nhau một trận ở chỗ khác không?”
Trong đầu Trương Hạo còn ong ong, tưởng tượng cảnh kia đến sợ run cả người, nói: “Rất có thể.”
—– Rất đáng sợ, chạy nhanh thôi.
Anh nhìn trái phải: “Mấy người kia đi bên trái đúng không? Chúng ta đi ra ngoài từ bên phải, nhanh lên, lỡ lát người ta trở lại thì chết.”
Anh nói không sai, Giang Chước và Vân Túc Xuyên vòng một vòng không quá xa rồi quay trở lại chỗ đó. Vừa rồi hai người giả bộ mâu thuẫn, bỏ lại những người không liên quan mà rời đi, đến khi thấy xung quanh không còn ai, Vân Túc Xuyên mới dừng chân. Hắn bóp cằm Giang Chước: “Để tôi xem cậu bị thương thế nào nào? Khiếp, khóe miệng thâm vào này, đau không?”
Ban đầu, trong bóng tối, hắn không nhìn rõ mặt Giang Chước, đến tận lúc hai người kề sát nhau mới phát hiện cậu có thương tích, đau lòng vô cùng, vẫn luôn nhớ để hỏi han.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play