Nhìn màu mực có vẻ chỉ được vẽ có nửa năm của nó, Giang Chước cảm thấy mình đang bị lừa —- con cá này là cùng một loại người với cô gái muốn ngủ với cậu lúc nãy à!
Giang Chước dè dặt nói: “Nhà chúng tôi không có gen của thủy sản.”
“Chậc chậc chậc, còn không tin lời của ta sao.” Cá chép lớn nói: “Sư phụ nhóc tên Hà Cơ, ông bô nhóc tên Giang Thần Phi, ta tên Ngư Mập Mạp, tên vừa nghe ra đã thấy quen nhau! Ta đây chui ra từ bức tranh sư phụ nhóc vẽ đó, nghĩ kĩ lại đi nào, không nhớ rõ thật sao?”
Giang Chước vốn định hỏi cái ‘Mập Mạp’ trong tên nó thì giống cha với sư phụ cậu chỗ nào, nhưng khi nhìn bức tranh ‘Cá chép vờn hoa sen’ này một hồi, quả thật nhìn có chút quen mắt. Hà Cơ, sư phụ Giang Chước là cao thủ vẽ bùa nổi danh trong giới phong thủy, không chỉ thuận tay là có thể vẽ ra vô số loại bùa chú mà ông cũng rất hiểu biết về thư pháp và vẽ tranh, nếu đưa những bức tranh ông vẽ đi bán thì chắc chắn rất nhiều người nguyện đưa ra giá cao để mua lại.
Đương nhiên, muốn kiếm tiền thì bắt quỷ là đủ rồi, các bức tranh của Hà Cơ đều chỉ là vẽ chơi chơi, đôi khi cũng để dỗ dành đệ tử. Trước đây Giang Chước được sư phụ dắt đến chùa đùng bữa, hôm đó cậu lại rất muốn ăn cá, nhưng đồ ăn cõi Phật không thể có thịt cá, Hà Cơ liền bảo sẽ vẽ một con cho cậu.
Hai chữ sư phụ này rất lâu rồi không nói ra, chỉ là chuyện trước đây mà khi nhớ đến lại cảm thấy đã rất lâu.
Giang Chước giật mình nói: “À, ngươi chính là con cá béo trong bức tranh sư phụ vẽ để ta đỡ thèm ăn kia.... “

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play