Edit + beta: Herbicides.
Cuối cùng sau một hồi cố gắng không ngừng nghỉ của Vân Túc Xuyên, đến gần nửa đêm hai người mới có thể ăn bát mì trứng chần độc nhất vô nhị của nhà họ Vân, còn phần hành lá hay các thứ khác không nằm trong phạm trù suy nghĩ.
Trong lúc chờ đợi, Giang Chước đã ăn hai cái bánh trứng, nửa túi hạt dưa cùng một cây kẹo mút trong nhà hắn, cuối cũng ngồi một bên gõ bát.
Vân Túc Xuyên bị tiếng gõ bát làm mất tập trung, dở khóc dở cười gào lên: “Đừng gõ!!”
Hắn đặt nồi cùng các loại nước tương lên bàn, hai người mỗi người một cái bát, ngồi đối diện nhau, cầm trứng lên. Giang Chước cắn một miếng, gõ gõ bàn, yên lặng giơ cho Vân Túc Xuyên xem, lòng đỏ đã chín kĩ.
Vân Túc Xuyên tự hỏi ba giây, lập tức thò đầu qua, tha luôn miếng trứng trên đũa Giang Chước đi, sau đó gắp miếng trong bát mình cho cậu, coi như chưa có gì xảy ra hỏi han: “Đúng rồi, sao cậu lại muốn hỏi về chuyện sống lại, liên quan đến nhiệm vụ mới sao?”
Giang Chước cắn một miếng vào quả trứng mới có được, không khỏi cảm thán một câu không dễ dàng, cuối cùng cũng ăn được một quả trứng lòng đào. Cậu cũng không còn là đứa trẻ con mà vì tham một miếng ăn mà cố chấp, chủ yếu vì Vân Túc Xuyên bên cạnh cố sống cố chết để làm ra ‘mì sợi cũng trứng chần lòng đào’ rất vất vả, thậm chí khi Giang Chước ăn đến miệng còn cảm thấy hơi cảm động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT