Edit + beta: Herbicides.
Khi nghe lời nói của Giang Chước, Vương Tố Giai hơi chần chờ, cho dù đã nhìn thẻ công tác nhưng cậu chỉ là một người trẻ tuổi mới gặp lần đầu. Lúc trước Nhâm Khánh Vĩ dặn rất kỹ rằng mẹ con họ không thể rời khỏi căn phòng này, nếu rời đi nghĩa là họ sẽ đặt mạng sống của mình vào tay Giang Chước.
Đang do dự, cô bỗng cảm thấy mắt hơi lạnh, hình như Giang Chước búng hai giọt nước vào mắt mình. Vương Tố Giai hoảng sợ, vừa định hỏi cậu làm gì vậy, ngước mắt lên, lập thức thấy có mấy bóng người bay lập lờ ngoài cửa sổ.
Bị oán khí quấy rầy lâu ngày nhưng đây là lần đầu Vương Tố Giai nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sợ đến trợn mắt, suýt thì kêu lên, vội bịt miệng, sợ dọa con.
Giang Chước vừa vẩy hai giọt nước mắt trâu* vào mắt cô, hai người con không thấy cảnh kinh dị này, còn tò mò hỏi: “Mẹ ơi, mẹ làm gì vậy?”
(*) Bên Trung có tương truyền nhỏ nước mắt trâu vào mắt sẽ nhìn thấy quỷ(ở bên Việt Nam mình có không thì mình chưa rõ).
“Mẹ, mẹ không sao.” Vương Tố Giai cũng ý thức được tình hình nguy hiểm, miễn cưỡng nở nụ cười, ôm hai người con vào lòng, dịu dàng nói: “Đừng lo, chúng ta sẽ có thể rời đi nơi này nhanh thôi, bao giờ về nhà, mẹ sẽ đưa các con đi ăn McDonald’s.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT