Edit + beta: Herbicides.
Nghe anh ta nói đến đây, Dương Song hơi phản đối: “Giang Duy không có thể chất thông linh, hình như đúng là không có thiên phú gì. Giang Chước kia tôi chưa gặp qua nhưng nghe nói danh tiếng không tồi mà?”
Triệu Uy Thiên cười nói: “Dương sư huynh không biết rồi, đầu óc thằng nhóc kia có vài vấn đề, hình như bị tự kỷ hay trầm cảm gì đó, nghe nói đến 3 tuổi còn chưa nói chuyện được, lớn lên tí nhìn còn bình thường, nhưng thông minh được đến đâu? Danh tiếng cậu ta chủ yếu là do vẻ ngoài đẹp thôi, anh cứ lên mạng xem xem, ảnh chụp Giang Chước ở khắp nơi, một đám gái trẻ mê mẩn cậu ta vô cùng.”
Nghe bọn họ nói hăng hái, Dịch Mân không xen miệng vào, nhưng Dương Song lại tỏ ra tỉnh ngộ, cười: “Hóa ra là thế. Người nhà họ Giang đúng là có vẻ ngoài đẹp thật, lát về để tôi thử mở mang tầm mắt. Nếu thật sự đúng như lời đồn, tôi đây thân là sư huynh cũng thương cậu ta thêm chút.”
Triệu Uy Thiên: “Bệnh cũ của Dương sư huynh lại tái phát rồi, anh muốn ‘thương’ thế nào?”
Mấy tên nói xong mấy thứ lệch lạc, đều nở nụ cười, trông có vẻ vô cùng đáng khinh.
Giang Chước nghe những lời của bọn họ nhưng cũng không quá tức giận. Thật sự nếu một người đã gặp đủ chuyện như người thân hầu như đều không còn, mẹ thì đến nhà kẻ thù, cha ôm nỗi oan ức mà chết, sẽ rất khó cảm thấy quá phẫn nộ chỉ vì mấy câu nói, nhất là mấy việc vớ vẩn chẳng bao giờ có thể thực hiện này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play