Khi chúng ta còn bé, rất thích chơi xe điều khiển và búp bê. Lúc đó không thể hiểu được vì sao người lớn có nhiều tiền như vậy lại không dùng để mua đồ chơi.
Mười mấy tuổi thì ước mong được tự do yêu đương như người lớn, không hiểu được tại sao họ lại nói tình yêu rất rắc rối.
Chưa ra trường thì cứ luôn nghĩ rằng mọi thứ rất đơn giản, không hiểu được cuộc sống ngoài kia có người vì miếng ăn cái mặc mà bôn ba khắp chốn.
Có rất nhiều việc, qua thời điểm rồi, sẽ cảm thấy không nhất thiết phải thực hiện nữa, đôi lúc có cơ hội để thực hiện thì cũng bận phải việc khác rồi.
Bây giờ nghĩ lại, đồ chơi chỉ là đồ vật mà mình thích lúc nhỏ, tình yêu cũng chỉ đẹp nhất khi chúng ta còn mơ hồ chưa hiểu rõ về nó.
Thời điểm hiện tại trước mắt mới chính là khoảng thời gian đẹp nhất.
Nếu như bản thân lúc đó không chủ động theo đuổi những thứ mình đang thích, dần rồi cũng sẽ cảm thấy không cần thiết nữa.
Vì vậy, nhân lúc nhiệt huyết còn tràn đầy hãy hết mình theo đuổi thứ mình thích, cho dù không đạt được thì ít nhất mình cũng đã từng theo đuổi nó.
Tuy nói rằng, đời người sẽ không hoàn hảo nếu như không có hối tiếc, nhưng sẽ như thế nào nếu như mọi thứ đều thuận theo ý mình hết ?