Hoàng hôn phủ lên những đám mây màu đỏ cam rực rỡ, trời cũng chuyển dần sang tối. chúng tôi cùng tụ tập bên bàn đá trước sân. Ngọc Hà ngồi buồn chán rủ hát hò, tôi để các nàng hát trước, chủ yếu là để thưởng thức những giọng ca mang đậm chất dân gian ấy.
Hữu Chính đến tự bao giờ, đứng dựa cây Dương Liễu lắng nghe. Tôi ngước lên, mắt mắt chạm nhau. Nắng rọi vào khuôn mặt tuấn tú ấy, trong đôi mắt kia, tôi như thoáng thấy được vẻ si mê, hoặc có thể tôi đã lầm.
Các nàng nhìn tôi lại nhìn Hữu Chính như hiểu ra gì đó, ngầm ra hiệu với nhau chuồn thật nhanh.
- “Công tử tìm tôi có chuyện chi?” Tôi đứng dậy, trong lòng cảm thấy có chút ngượng ngùng hỏi.
- “Mặc đẹp một chút, ra đưa nàng đi dạo!” hắn cười ôn hòa đáp.
Tôi nghe lại được đi dạo thì hai mắt sáng rỡ, nhưng ngẫm lại thì có chút ngạc nhiên. Hắn ta thế mà đổi xưng hô?
Hôm nay tôi vận xiêm y màu tím nhạt, tóc xõa dài, búi nửa đầu bằng chiếc trâm bạc hình hoa Sen. Trang điểm nhẹ nhàng cho hợp khí xuân, cầm gương ngắm nghía, cũng có vài phần tự luyến về vẻ đẹp của mình.
Chúng tôi rải bước trên đường, hòa vào dòng người tấp nập. Hai bên đường, các quán ăn tràn ngập tiếng hô hào. Tiếng hát xẩm cùng tiếng đàn cò, tiếng trống mảnh liên tục vang lên. Lúc đi với bọn cái Hạnh là ban sáng, giờ mới tận mắt thấy đèn treo kín các dãy nhà, lung linh sắc đỏ.
Tôi mãi vui, lúc ngoảnh lại thì Hữu Chính đã cầm trên tay một chiếc trâm hoa Đào, cài lên tóc tôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT