Tin chiến thắng truyền đến kinh thành, tôi vui mừng quá đỗi, chờ tin Hữu Thành trở về. Thế nhưng thư truyền đến chỉ vỏn vẹn vài câu, mấy nay chữ nghĩa tôi cũng đã nằm lòng ít nhiều, cũng dịch được tàm tạm:
- "Quỳnh Chi, kế sách nàng đưa ra đã giúp chúng ta chiến thắng vẻ vang, ta rất cảm kích. Tuy nhiên, ta phải cùng ở lại với các tướng sĩ để ổn định tình hình Tây quốc, vua quan bọn chúng đã vơ vét quá nhiều của cải của dân chúng, nạn đói hoành hành, ta không thể làm ngơ, vài cuộc khởi nghĩa nhỏ đã nổi lên ở các vùng núi. Xin lỗi nàng vì không thể trở về mừng chiến thắng lần này! Ta hứa, đến khi quay trở về sẽ cùng nàng uống rượu, ngắm trăng..."
Nhìn những vò rượu hoa Quế ủ đã lâu, bày trên bàn gỗ, lòng tôi có chút buồn, mong mọi việc sẽ thuận buồm xuôi gió.
Hôm kia, Tứ vương gia - Cảnh Duẫn đã nhận lệnh cai quản Tây quốc, nay sáp nhập vào Nam quốc gọi là Vĩnh Hóa.
Tôi chả biết tình cảm anh em giữa các tôn thất hoàng tộc như nào, cũng chẳng muốn biết sâu rộng. Bản thân chỉ như một hạt cát nhỏ bé, tốt nhất là không nên tọc mạch vào những điều cấm kỵ, sẽ dễ mang họa sát thân.
- "Nàng suy nghĩ gì mà đăm chiêu thế?" Cảnh Điền hỏi.
Hắn lại trong đêm tối trèo từ cửa sổ vào phòng tôi, sao lại mắt dày đến thế hả trời? Cái khung cửa gỗ ấy sắp bị mài mòn thành vụn rồi đấy nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT