“Diệu Nhi, ta ở đây.” Một bàn tay thon dài kiên định nắm lấy ta: “Đừng hoảng sợ, là ta không cẩn thận đánh đổ giá cắm nến.”
“Ngài muốn uống nước?” Ta cảm thấy mặt giày ươn ướt, có lẽ Bùi Diễn Trinh muốn uống nước, rốt cuộc vô ý làm lật bàn, đổ nước.
“Không phải, chỉ là vết thương trên người hơi đau, ta muốn tìm rượu thuốc để xoa.” Trong bóng tối, thanh âm như nước hòa vào đêm đen chầm chậm truyền tới.
“Ta gọi hạ nhân tới giúp ngài xoa thuốc nhé.” Ta nhất thời nôn nóng, đại phu không phải nói vết thương không nặng sao? Không ngờ lại làm y đau đến mức tỉnh dậy, chẳng lẽ bị nội thương như người ta vẫn thường đồn đại!
Ta giật mình, chìa tay ra, định xoay người nhặt cây nến lên đốt, tay lại bị Bùi Diễn Trinh giữ chặt lấy: “Nàng đừng động đậy, kẻo giẫm phải mảnh vỡ chén trà, cắt vào chân bây giờ.”
“Không được, ta muốn thắp nến lên xem, không lẽ ngài trúng nội thương?”
Bùi Diễn Trinh cười nhẹ một tiếng: “Nếu ta bị nội thương, nàng thắp nến thì nhìn thế nào được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play