Thời gian quay trở lại mười tám giờ trước.

Mười giờ tối, biệt thự sân vườn ở khu giàu có ở Saint Seus.

Simon, quản gia già ăn mặc chỉnh tề đang báo cáo với Cố Tiếu về lịch trình ngày hôm nay của Cố Nam Tương.

“Nam tương tiểu thư sáng nay thức dậy lúc 10:35, bữa sáng ăn bánh crepe cam truffle đen với sữa yến mạch ít béo, bánh crepe chỉ ăn một phần tư, Nam Tương tiểu thư nói cam sành không ngọt lắm, hy vọng ăn được cam có độ ngọt từ 15 đến 17.”

“Sau đó Cố Nam tương tiểu thư hẹn tiểu thư hẹn Clara đi mua sắm ở quảng trường trung ương, thưởng thức bữa trưa thịnh soạn tại Le Peurice, bao gồm một cốc kem hạnh nhân nướng bơ và một suất súp cà chua giấm lê.”

“Buổi chiều, tiểu thư Clara mời Nam Tương tiểu thư đến câu lạc bộ tư nhân ở Highwell, nơi đó Nam Tương tiểu thư kết bạn với ba người bạn mới, Helene tiểu thư của gia tộc Vincent và Luso con trai út của bộ trưởng bộ nội vụ, còn có....”

Quản gia già Simon hơi dừng lại.

Hôm nay là ngày thứ ba Cố Nam Tương đến Saint Seus, theo yêu cầu của tiên sinh, Simon phải báo cáo cho anh biết hành trình hàng ngày của tiểu thư Nam Tương, tập trung vào nhu cầu hàng ngày của cô, những người bạn mà cô đã kết bạn cùng với cô có lén ăn đồ lạnh và đồ sống không.

Nam Tương tiểu thư bị bệnh dạ dày. Trong danh sách thực phẩm do tiên sinh giao có yêu cầu rõ ràng về việc ăn đồ sống và đồ lạnh.

Simon là một quản gia già tận tâm, người đã phục vụ Cố gia hơn nửa đời, tính chuyên nghiệp là điều không thể nghi ngờ. Đêm nay là lần đầu tiên Simon bị mắc kẹt, hoặc muốn nói rồi lại thôi.

Dưới ánh sáng mờ ảo, Cố Tiếu đang ngồi trên chiếc ghế sofa da màu đen lớn, phía sau là một bức phù điêu hồ đào sát đất, giới quý tộc thời trung cổ săn sư tử trên núi tuyết vào mùa đông, rất hoành tráng long trọng.

Tối nay có một thương vụ xã giao rất quan trọng, Cố Tiếu uống rượu, lúc này mới nheo mắt lại, nhẹ nhàng nhéo giữa mày.

Người đàn ông này sinh ra đã mang một loại khí chất lạnh lùng, trong không gian trang nghiêm, yên bình như vậy khiến người càng không dám lỗ mãng.

Cuối cùng anh cũng nhấc mắt lên, con ngươi đen láy nhuốm ánh sáng vỡ vụn: “Cái gì?”

Giọng nói trầm khàn khàn dính đầy rượu.

Simon suy nghĩ một chút, dùng xưng hô "Monsieur Tara".

Tên khai sinh của người đàn ông là Thái Lạp Na Các Lợi Ni Áo, tình cờ trùng tên với người trong . Là hoa hoa công tử nổi tiếng trong toàn xã hội Saint Seus, nghe đồn có nhiều thói xấu.

Cố Nam Tương vừa mới đến, với tư cách là anh trai cô, Cố Tiếu sẽ không bao giờ cho phép em gái mình có liên quan gì đến một người như Thái Lạp. Mặc dù Cố Tiếu có giao tình với ông nội của Thái Lạp.

Ánh sáng nhỏ vụn trong mắt anh bị đè nén, bình tĩnh vững vàng. Simon biết, người cầm quyền trẻ tuổi của Cố gia này đã bắt đầu không vui.

Nhưng là một quản gia, ông cần phải hết sức trung thành với chủ nhân của mình.

“Nhận lời mời của Thái Lạp tiên sinh, Nam Tương tiểu thư và một số cô gái khác đến hộp đêm khu Matt.”

Cố Nam Tương tối nay chơi hơi điên. Cô không chỉ kết bạn mới mà còn chuẩn bị bắt đầu cuộc sống học tập hai năm mới tại Saint Seus, mà Cố Tiếu phụ trách toàn bộ công việc kinh doanh của Cố gia tại Châu Âu. Điều này có nghĩa là trong một thời gian dài sắp tới, bọn họ sẽ sớm chiều gặp nhau.

Kỳ thực, đây không phải là lần đầu tiên Cố Nam Tương đến St.Joseph, hàng năm cô dành phần lớn thời gian ở đây trong kỳ nghỉ đông và nghỉ hè. St. Joseph được mệnh danh là ngôi đền nghệ thuật lớn nhất Châu Âu, mà toàn bộ Cố gia đều cho rằng Cố Nam Tương mỗi dịp nghỉ lễ đều đến St. Joseph vì yêu thích nghệ thuật.

“Cô thực sự là cô gái phương Đông xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp.”

Trong hộp đêm ồn ào, Thái Lạp cầm ly rượu nói nhỏ vào tai Cố Nam Tương. Rõ ràng hắn đang cố dùng giọng nói đầy rượu của mình để dụ dỗ cô gái Trung Quốc tưởng chừng như không biết gì về thế giới nhưng lại vô cùng xinh đẹp này.

Nói một cách thẳng thắn, Thái Lạp có dáng người và ngoại hình ưa nhìn, vai rộng eo hẹp điển hình, mái tóc ngắn màu nâu sẫm hơi xoăn, đôi mắt màu xanh lam pha xám nhạt. Nói một cách cao cấp hơn thì gọi là giả làm biển sao trời mênh mông, nói một cách đơn giản hơn, ngay cả chó nhìn cũng thấy thâm tình.

Điều kiện ngoại hình ưu việt như vậy khiến Thái Lạp vô cùng tự tin trong vấn đề tán tỉnh. Chẳng hạn, hiện tại hắn đã lên kế hoạch *xuân phong nhất độ với cô gái xinh đẹp Trung Quốc này.

*làʍ t̠ìиɦ

Nhưng Cố Nam Tương lại không cắn câu.

Thực sự cô đã nhìn thấy khuôn mặt của Cố Tiếu quá nhiều, đã trở nên miễn dịch với thẩm mỹ. Trong mắt cô, người như Thái Lạp chỉ có thể được coi là một người có ngoại hình trung bình, so với anh trai cô cách cả một Thái Bình Dương.

Cô mỉm cười lịch sự đáp lại, hơi nới rộng khoảng cách giữa bọn họ.

Tần gia có rất nhiều hợp tác làm ăn với Cố gia, Cố Nam Tương không muốn vừa tới đây liền gây phiền phức cho anh trai mình, điều này khiến Cố Tiếu cảm thấy mình không biết quy củ.

Người đàn ông luôn tự hào về mình trong tình trường rõ ràng không có ý thức như vậy, hắn tự hiểu hành vi của Cố Nam Tương muốn từ chối nhưng lại chào đón, đó là một đặc thù của văn hóa phương Đông.

Vì vậy hắn cố ý tới gần, ý đồ muốn vuốt ve cặp đùi non mịn trắng nõn của cô gái.

Đông___

Hai ly va vào nhau, Cố Nam Tương theo bản năng mà đứng lên, khiến Helene và Luso ở phía đối diện hơi ngạc nhiên, cầm ly rượu sủi bọt khí mứt anh đào rum trên tay, Cố Nam Tương rất muốn đổ ly rượu này lên đầu Thái Lạp, để nước dính nhớp nâu đỏ nổ tung trên đầu tên rác rưởi này.

Nhưng cô không thể gây rắc rối cho anh trai mình.

Ít nhất bây giờ không thể gây chuyện.

“Baby?”

Helene hỏi cô có cần giúp đỡ không.

Cố Nam Tương lắc đầu: “Tôi vào nhà vệ sinh.”

Đây là hộp đêm lớn nhất ở khu Matt, nổi tiếng với Showershow, nhưng do hạn chế về độ tuổi nên nó nằm ở một khu vực khác. Vì vậy, khi Cố Nam Tương bước ra khỏi phòng vệ sinh, lạc vào màn đêm đen tối, sau đó nhìn thấy màn trình diễn ướŧ áŧ trên sân khấu, cả người có chút ngây ngốc.

Vệ sĩ Cố Tiếu sắp xếp cho cô cũng xuất hiện vào lúc này.

“Nam Tương tiểu thư, mời cô về nhà.”

“...”

Trực giác mách bảo Cố Nam Tương, xong rồi.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play