Ngoài doanh trướng đốt lửa trại, mùi thịt nướng lượn lờ trong không khí, còn nghe loáng thoáng tiếng nói cười ồn ào của các tướng sĩ. Trong doanh trướng, Mục Vân Quy đang ngồi trước một cái bàn nhỏ đặt kế bên giường xếp, trên bàn bày vài món ăn thanh đạm.
Hai người im lặng ngồi ăn cơm, không quá náo nhiệt, nhưng vô cùng ấm áp.
Đồ ăn trong quân đội kém hơn Giang Đô nhiều, chỉ là Úc Diễn lo cho an nguy của Mục Vân Quy, từ sáng đến tối vẫn chưa ăn gì, khiến bụng đói cồn cào, nên giờ ăn bất chấp.
Mục Vân Quy gắp thức ăn cho y, hỏi: “Vậy là chủ nhân lo lắng thuộc hạ gặp nguy hiểm, nên mới vội vàng đến đây à?”
“… Ừ.” Úc Diễn bưng chén cháo, húp từng ngụm nhỏ.
Mục Vân Quy nhỏ giọng nói: “Cảm ơn chủ nhân.”
Úc Diễn buông chén, hơi không vui: “Vân Quy, sao đến giờ mà ngươi vẫn còn khách sáo với ta như thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT